Tôi chưa thấy ai chăm chỉ mà thất nghiệp cả!

Chủ đề   RSS   
  • #394170 28/07/2015

    shin_butchi
    Top 50
    Dân Luật bậc 1


    Tham gia:18/04/2015
    Tổng số bài viết (1913)
    Số điểm: 87629
    Cảm ơn: 836
    Được cảm ơn 1905 lần


    Tôi chưa thấy ai chăm chỉ mà thất nghiệp cả!

    “Tôi chưa thấy ai chăm chỉ mà thất nghiệp cả. Có luật tử hình những kẻ lười biếng thì chắc chắn nền kinh tế khỏi lo thất nghiệp”. – Câu nói khiến mình tâm đắc nhất khi tình cờ đọc bài báo này tại trang 24h.com.vn

    Xin mạn phép tác giả bài viết, mình trích dẫn bài viết này với mong muốn các bạn sinh viên hiện nay cần phải thay đổi suy nghĩ, có tư duy tích cực, tư duy không chưa đủ mà còn cả những hành động và sự nỗ lực, phấn đấu không ngừng.

    “Tôi xin lỗi các ông bà đang thất nghiệp và cầm tấm bằng thạc sĩ, cử nhân. Tốt nhất hãy xem lại bản thân. Đừng đổ tại xã hội, nền giáo dục, đổ tại xuất thân nghèo khó.

    Tôi nói thẳng như sau: Nền giáo dục kém thì đầu ra sẽ phải thất nghiệp hết chứ không thể chỉ riêng ông bà. Đừng có nghĩ người khác may mắn với quan hệ này nọ. Bao con người đi lên từ bàn tay trắng, họ không phải siêu nhân mà họ chỉ cần siêng năng và chẳng quản ngại khó khăn và nỗ lực.

    Xã hội này không ai phải có trách nhiệm với ông bà cả. Đừng có ỉ lại và nghĩ rằng xã hội phải giúp đỡ ông bà. Đừng có mơ trông chờ người khác khi chính bản thân lười nhác, không có trách nhiệm với chính mình.

    Còn kiến thức thì vứt cái tư duy ông cử nhân, bà thạc sĩ đi. Học xong trường đại học chỉ đủ cho các ông bà thò được đầu lên khỏi mặt đất thôi, còn hít bụi còn chán, chưa phải đã được đứng lên mà đi hiên ngang đâu. 

    Các ông, bà vẫn đang rơi vào trạng thái "không biết mình đang không biết cái gì" đấy. Và thường trạng thái này là ông bà cứ ngỡ rằng, ông bà đang biết tuốt. Thế giới đang vận động điên đảo lắm ông bà ạ. Nói toẹt ra người ta đang kiếm tiền như nào chắc gì ông bà đã hiểu, chứ đừng nói làm được hay không.

    Các ông bà đi làm thì kỹ năng không có, giá trị thấp nhưng lại đòi hỏi công việc phải nhàn hạ, lương cao, tương lai, ổn định. Người ta làm kinh doanh chứ có phải mở doanh trại từ thiện đâu.

    Xin lỗi chứ các nhà tuyển dụng buốt hết đầu, nát hết óc vì những vĩ nhân thất nghiệp không màng việc chẳng cao sang.

    Ông bà nào đi làm việc tay chân thì y rằng: Cứ hễ hỏi đang làm gì lại trả lời thanh cao là đang đi làm tạm thời thôi, chờ chỗ này chỗ kia ngon. Không muốn gắn bó thì tốt nhất đừng xin việc tạm bợ, hãy thương những nhà tuyển dụng, nhà kinh doanh tý, xin các ông bà đấy.

    Thế giới này không có chỗ đứng cho những kẻ lười biếng mà còn bảo thủ. Chỉ có một cách duy nhất được lười biếng đó là ông bà phải thật thông minh và hiểu biết sâu rộng. Còn nếu chưa thì tốt nhất hãy biết mà lao vào làm việc.

    Những người tàn tật, chất độc màu da cam họ còn phải dựng rạp làm xiếc, hát rong để tạo ra giá trị cho xã hội. Họ tàn tật cơ thể nhưng tư duy và suy nghĩ họ không tàn tật.

    Tôi khẳng định luôn với sự bùng nổ về công nghệ thì những thứ nhàng nhàng như các ông bà làm được sắp chuyển sang phần mềm hết rồi. Các nhà kinh doanh khổ sở vì ông bà nhiều thì họ ắt tìm máy móc và phần mềm thay thế. Dù sao phần mềm nó làm việc và không biết kêu ca. Và thực sự nó khiến những nhà kinh doanh nhẹ đầu.

    Hãy xem lại chính mình đi. Nếu ngày hôm nay mà ông bà vẫn đang ngồi chờ mong xã hội cưu mang một công việc thì thực sự ông bà chẳng khác gì kẻ tàn tật về tư duy và suy nghĩ.

    Đừng chờ nữa, đừng mong nữa, chẳng ai cần ông bà đâu cho đến khi họ thấy có lợi từ ông bà. 

    Đứng dậy, đi đi, chứng minh cho mọi người rằng ông bà không hề tàn tật. Nếu thích thì vứt cái bằng đi và lao ra làm việc. Thế giới bên ngoài không phụ công ông bà đâu. Quên cái bằng đi vì chắc gì nó đã giúp ông bà kiếm được nhiều tiền. Quên cái suy nghĩ rằng làm không đúng ngành học là phí phạm đi vì thực chất các ông bà có đúng ngành cũng chưa là cái gì cả.

    Sống và làm điều đam mê và thích thú đi. Và đã làm thì ra làm, dồn hết tâm hết sức mà làm cho ra môn ra khoai. Trên đời này không có cái việc gì không kiếm ra tiền cả.

    Biết nấu ăn thì hãy nấu cho ngon, nấu cả ngày, nấu cả đêm, đọc sách nấu ăn, nấu thật nhiều để rồi một ngày khách sạn 5 sao cũng phải tìm đến ông bà.

    Biết đá bóng thì hãy đá đi, đá cho giỏi vào, đá ngày, đá đêm... Đá đến khi tuyển quốc gia phải mời ông bà vào.

    Biết bưng bê nhà hàng thì bưng đi, bưng giỏi vào, bưng bằng 3 ngón tay thôi, học cách vừa bưng vừa lắc đi, học cách bưng đi cầu thang bộ đi. Để nhà hàng 5 sao phải săn đón ông bà và rước như rước người nổi tiếng.

    Biết về máy tính thì kiếm tiền online đi. Click vào link cũng kiếm được tiền, tải file lên cho người ta down cũng kiếm được tiền, up video YouTube cũng kiếm được tiền, mạng xã hội cũng kiếm được tiền.

    Làm đi, ăn ngủ với nó, đừng có mà đứng núi này trông núi nọ. Làm đến khi cả mớ tiền đổ về cho xã hội nể ông bà đi. 2 năm, 3 năm cũng phải gắn bó, trời không phụ người đâu.

    Nếu được sinh ra lành lặn, được ăn học để nhoi lên khỏi mặt đất là ông bà đã hơn bao người. Nhưng đừng nghĩ đó là đích đến mà hãy tỉnh táo đi, đây mới chỉ là bắt đầu. Đây mới là vạch xuất phát. Vứt cái giải huyện, giải tỉnh, Olympic hay gì đó trong quá khứ đi. Xã hội cần giá trị không cần mấy thứ quá khứ đó.

    Đứng lên đi. Ngồi đó mà tự hào gì khi nằm trong dân số 178.000 người thất nghiệp kia.

     Không ai cho ông bà việc thì đứng ra mà cho người khác việc. Làm sao phải sợ người nào. Không có luật pháp nào cấm ông bà trở nên tài giỏi. Tôi chưa thấy ai chăm chỉ mà thất nghiệp cả.

    Còn chưa thức tỉnh, còn đổ lỗi cho bên ngoài mà vẫn chưa biết cội nguồn là TẠI BẢN THÂN thì xin chào thân ái và quyết thắng”.

    Nguyễn Minh Ngọc - Giám đốc Gemslight Company Ltd

     

     
    11167 | Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn shin_butchi vì bài viết hữu ích
    nguyenanh1292 (29/07/2015) ntdieu (28/07/2015)

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #394177   28/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


    Cũng đúng đấy, nhưng phải có cái bằng để gõ cửa đã. Nói thì nói thế thôi chứ khi đi xin việc thì người ta vẫn cần bằng cấp. Vì nó được tính vào năng lực mà.

    Xông vào làm là chuyện tất nhiên rồi, nhưng cầm được cái bằng và kiến thức chất lượng mà xông vào dù sao cũng thấy thoải mái, tự tin hơn. Còn chuyện mấy người lười biếng suốt ngày chỉ biết than thân trách phận thì không cần bàn tới làm gì.

    Nhiều người không có bằng cấp vẫn giàu vẫn thành công, đương nhiên. Nhưng do bối cảnh lúc đó thôi, giờ này mà không có cái bằng 12 xem có đi làm bảo vệ được không !? Không thể cứ mình không mà xông xông ra xã hội bây giờ được. Ít ra cũng phải có 1 tí xíu kiến thức cơ bản. Nếu không thì rước họa vào thôi.

    Hiểu ý tổng quát của anh giám đốc là phê phán sự lười biếng. Đọc xong thì mình có cảm nghĩ như anh này cực kỳ ghét sự ca thán và vô trách nhiệm với bản thân.  Nhưng nếu anh ấy kêu vứt cái Bằng đi thì hơi ngộ đấy hihi Mình đang nói đến Bằng "chất lượng" thật nhé, còn nếu như kiểu Bằng hợp thức hóa cho có đi học thì vứt đi là phải rồi. 

    Anh Nguyễn Minh Ngọc có bài viết rất hay, rất đáng suy nghĩ. Cám ơn bạn "sin_butchi" đã chia sẻ.

     
    Báo quản trị |  
  • #394197   28/07/2015

    ntdieu
    ntdieu
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:11/02/2009
    Tổng số bài viết (14972)
    Số điểm: 100055
    Cảm ơn: 3515
    Được cảm ơn 5369 lần


    Nếu bạn có bằng nhưng không có kiến thức hay kỹ năng  => vứt cái bằng đi là đúng

    Nếu bạn có bằng, đồng thời có thêm kiến thức hoặc kỹ năng => liệu bạn sẽ dựa vào tấm bằng hay dựa vào kỹ năng của bạn để phát triển ?

     
    Báo quản trị |  
  • #394245   29/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


    ntdieu viết:

    Nếu bạn có bằng nhưng không có kiến thức hay kỹ năng  => vứt cái bằng đi là đúng

    Nếu bạn có bằng, đồng thời có thêm kiến thức hoặc kỹ năng => liệu bạn sẽ dựa vào tấm bằng hay dựa vào kỹ năng của bạn để phát triển ?

    Đúng vậy, bởi vậy mình mới nói giá trị của cái bằng là để gõ cửa.

    Ví dụ 1 người có không có bằng cấp nhưng có năng lực và 1 người có vừa có bằng vừa có năng lực. Trong trường hợp này thì nhà tuyển dụng sẽ ưu tiên chọn ai ? Cơ hội việc làm sẽ thuộc về người nào ?

    Bằng cấp như là chứng minh thư của học vấn vậy. Nếu nói chỉ dựa vào kỹ năng mà phát triển thì mình không đồng ý. Phải dựa vào cả hai. Bằng cấp và thực lực. Thiếu 1 trong 2 rõ ràng là không ổn.

    Không nên nhìn 1 chiều mà chỉ nói đến năng lực, thế thì hóa ra các trường trung cấp nghề phát triển mạnh hơn các trường đại học à ?!

     
    Báo quản trị |  
  • #394213   29/07/2015

    suponge
    suponge
    Top 200
    Male
    Lớp 3

    Hoà Bình, Việt Nam
    Tham gia:23/06/2015
    Tổng số bài viết (418)
    Số điểm: 4213
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 106 lần


    Như gáo nước "nóng" đổ vào mặt sinh viên đương thời vậy =)))

     
    Báo quản trị |  
  • #394224   29/07/2015

    honhu
    honhu
    Top 100
    Female
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:15/01/2015
    Tổng số bài viết (738)
    Số điểm: 33013
    Cảm ơn: 86
    Được cảm ơn 850 lần


    Bài này như đụng vào chỗ ngứa của mình vậy. Thấy tình trạng này quá nhiều luôn.

    Cùng một khoa, ra trường bằng như nhau, cũng chả có kinh nghiệm như nhau, đứa thì biết trau dồi thêm kỹ năng, đứa suốt ngày xách đít đi cà phê sang chảnh, chụp hình check-in này nọ. Đến lúc cái đứa biết lo kiếm được việc thì đứa kia đong đỏng lên: "Ôi sao nó hên thế?" "Ôi chắc có quen biết ấy mà" "Ôi để chống mắt lên xem nó làm được bao lâu" ...

    Rồi có những đứa chưa ra trường, nhìn anh chị mình đi làm thì không biết bu bám hỏi anh chị làm sao xin được việc, anh chị có kinh nghiệm gì truyền cho em với. Mà chỉ biết nói 1 câu: "Anh/chị ráng làm có chức có quyền rồi sau này xin cho em một chân nhé" :-O . Toàn há miệng chờ sung...có ngày sầu riêng rớt dập mặt 

     

     
    Báo quản trị |  
  • #394269   29/07/2015

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4119)
    Số điểm: 30115
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1985 lần


    Theo chủ đề: " Tôi chưa thấy ai chăm chỉ mà thất nghiệp cả!"

    Như vậy chăm chỉ sẽ không thất nghiệp; suy ra người thất nghiệp là không chăm chỉ, lười biếng.

    Điều này không chắc đúng:

    - Chủ trương trợ cấp thất nghiệp không lẽ là trợ cấp "lười biếng"?

    - Nhiều cơ quan, tổ chức, doanh nghiệp có tình trạng người bị cho nghỉ (thất nghiệp) là người siêng năng, chăm chỉ hơn người khác.

    - Ở Trung Quốc có câu: Tốt nghiệp là thất nghiệp; chúng ta dần sẽ thấy điều này là sự thật. Đó là do chất lượng đầu ra quá kém và chương trình học lạc hậu nên không thể xin được việc làm; không có cơ hội thể hiện sự chăm chỉ, siêng năng.

    Theo tôi, thất nghiệp đơn giản là chưa có việc làm tạm thời và không chỉ liên quan duy nhất bởi yếu tố chủ quan.

    Sinh viên thường khó kiếm việc làm vì họ chưa có nhiều kinh nghiệm cuộc sống và phần nào còn thói quen ỷ lại, dưa dẩm, sợ cực khổ...

    Ví dụ: một sinh viên có hoàn cảnh khó khăn thì họ luôn nghĩ đến tìm việc làm để kiếm thu nhập dù đang học, nên có có thể nhận được cơ hội về việc làm trong suốt 4 năm học. Tất nhiên khi chưa tốt nghiệp thì chưa thể làm việc đúng chuyên ngành; nhưng sau này, khi đã có bằng thì họ dễ chuyển sang ngành nghề phù hợp vì có "kinh nghiệm" và mối quan hệ xã hội, quen biết rộng nhờ đã làm việc.

    Không ai buộc phải có bằng mới xin việc thì tại sao phải chờ mà bỏ qua các cơ hội có thể có khi DN cần người?

    Bạn nguyen.huynhhiep có hỏi:nhà tuyển dụng sẽ ưu tiên chọn ai ?

    "1 người có không có bằng cấp nhưng có năng lực và 1 người có vừa có bằng vừa có năng lực."

    Câu trả lời chắc chắn là nhận người có năng lực mà không có bằng, trừ trường hợp đó là ngành nghề có điều kiện. Lý do:

    - Chưa được đào tạo bài bản mà đã có năng lực như vậy thì đó là viên ngọc quý và càng mài sẽ càng sáng. Nếu được đào tạo lại bài bản sẽ còn giỏi hơn nữa.

    - Mặt khác, trả lương cho đại học cao hơn thì vì sao lại chọn họ vô ích như vậy.

    - Bằng tiến sĩ ở Việt Nam còn không làm được gi thì cần chi cái "chứng minh thư của học vấn " là cữ nhân?
    Thất nghiệp thông thường chỉ vì thiếu năng lực, không đáp ứng yêu cầu cao của công việc và một phần lớn là suy thoái kinh tế nên DN tiết kiệm chi phí nên có năng lực cũng bị thất nghiệp.

     
    Báo quản trị |  
  • #394283   29/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


    hungmaiusa viết:

    "1 người có không có bằng cấp nhưng có năng lực và 1 người có vừa có bằng vừa có năng lực."

    Câu trả lời chắc chắn là nhận người có năng lực mà không có bằng, trừ trường hợp đó là ngành nghề có điều kiện. Lý do:

    - Chưa được đào tạo bài bản mà đã có năng lực như vậy thì đó là viên ngọc quý và càng mài sẽ càng sáng. Nếu được đào tạo lại bài bản sẽ còn giỏi hơn nữa.

    - Mặt khác, trả lương cho đại học cao hơn thì vì sao lại chọn họ vô ích như vậy.

    - Bằng tiến sĩ ở Việt Nam còn không làm được gi thì cần chi cái "chứng minh thư của học vấn " là cữ nhân?
    Thất nghiệp thông thường chỉ vì thiếu năng lực, không đáp ứng yêu cầu cao của công việc và một phần lớn là suy thoái kinh tế nên DN tiết kiệm chi phí nên có năng lực cũng bị thất nghiệp.

    Đúng là mỗi người 1 suy nghĩ và quan điểm riêng.  Mình biết chắc sẽ có comment là chọn người có năng lực mà không có bằng.

    + Vậy theo trả lời của bạn thì 1 trong những lý do người tuyển dụng chọn người không có bằng là để trả lương thấp hơn người có bằng. Trường hợp bị ép lương khi không có bằng thật đáng tiếc. Thế tại sao mình không trang bị cho bản thân 1 cái bằng để tránh trường hợp này xảy đến ?

    + Mình đưa tình huống giả dụ thế thôi chứ không ai sinh ra đã có năng lực tự nhiên như viên ngọc quý đâu, tất cả đều phải rèn giũa. Và nếu mai mắn có trường hợp đó, thì người tuyển dụng chắc chắn phải thử việc "người có tài nhưng không có bằng" này để biết chính xác.

    Lại 1 câu hỏi đặt ra. Thế thì người tuyển dụng nên ưu tiên bỏ thời gian thử việc người đã có bằng trước, hay người không có bằng trước ? Nếu câu trả lời là bỏ thời gian ra mà thử việc người không có bằng trước thì mình xin thua. Vì ở ai cũng có thể bước vào và nói "Tôi không có bằng cấp gì hết! Nhưng tôi có năng lực. Hãy tin tôi và cho tôi 1 cơ hội! "

    + Nếu theo bạn bằng Tiến sĩ ở Việt Nam còn không làm được gì thì hình như bạn đã nhận thức chưa thấu đáo về 2 chữ Tiến sĩ rồi. Đó là học vị trong sư phạm, dành cho những đối tượng nghiêng cứu khoa học.

    Ví dụ: Tiến sĩ kinh tế không có nghĩa là ông ấy kinh doanh giỏi. Ông ấy chỉ nghiêng cứu về kinh tế và giảng dại lại cho các sinh viên thôi. Cũng giống như Cờ vua thì có "Đại kiện tướng quốc tế", còn Sư phạm thì có "Giáo sư, Tiến sĩ" vậy.

    Người Việt Nam thường suy nghĩ có bằng Tiến sĩ cho dễ tiến thân. Tiến sĩ đồng nghĩa với năng lực cao. Quan niệm khá phổ biến và sai lầm.

    Vậy thêm 1 câu hỏi nữa giành cho bạn. Bạn đã từng học đại học chứ ? Nếu đã từng, thì chính những giảng viên dại bạn là những "Tiến sĩ không làm được gì" đấy. Thậm chí có người còn chưa được học vị Tiến sĩ mà chỉ mới Thạc sĩ thôi.

    Quan điểm của mình là bằng cấp đi đôi với năng lực. Trừ việc bạn định mở doanh nghiệp riêng, chứ nếu nói bằng cấp vô dụng thì hoàn toàn vô lý.

    Giả sử mình bị bệnh thì chắc chắc mình sẽ vào bệnh viện để chữa, nơi những bác sĩ có bằng cấp chứng nhận đầy đủ. Còn hơn là đi 1 ông thầy lang có tiếng khắp vùng.

    Bây giờ công nhân dệt mai người ta còn yêu cầu học hết 12, tối thiểu là lớp 9. Công việc càng sử dụng trí tuệ nhiều thì bằng cấp phải tương ứng. Bằng cấp là điều kiện tối thiểu ở tất cả các quốc gia trên thế giới này chứ không riêng gì nước nào hay trong tư tưởng nào cả.

    PS: Đây đúng là diễn đàn tuyệt vời, nơi những suy nghĩ và ý kiến được bài tỏ. Mình chỉ nói lên quan điểm riêng, hoàn toàn không có ý gì khác. Được tranh luận với những người có học vấn đúng thật rất là thích. :)

     
    Báo quản trị |  
  • #394337   29/07/2015

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4119)
    Số điểm: 30115
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1985 lần


    Chào nguyen.huynhhiep.

    Đúng là mỗi người 1 suy nghĩ và quan điểm riêng.  Mình biết chắc sẽ có comment là chọn người có năng lực mà không có bằng.

    Có quan điểm khác nhau là tất nhiên vì tuỳ theo trải nghiệm của mỗi người.:'(

    + Vậy theo trả lời của bạn thì 1 trong những lý do người tuyển dụng chọn người không có bằng là để trả lương thấp hơn người có bằng. Trường hợp bị ép lương khi không có bằng thật đáng tiếc. Thế tại sao mình không trang bị cho bản thân 1 cái bằng để tránh trường hợp này xảy đến ?

    Lương thấp hơn mà hiệu quả tương đương thì tất nhiên. Tuy nhiên, trọng tâm tôi muốn nói là người chưa được đào tạo mà đã có năng lực thì có thể đào tạo để tốt hơn. Người đã được đào tạo mà sử dụng không hiệu quả thì bó tay.

    + Mình đưa tình huống giả dụ thế thôi chứ không ai sinh ra đã có năng lực tự nhiên như viên ngọc quý đâu, tất cả đều phải rèn giũa. Và nếu mai mắn có trường hợp đó, thì người tuyển dụng chắc chắn phải thử việc "người có tài nhưng không có bằng" này để biết chính xác.

    Thực ra rất nhiều lĩnh vực mà không thể nhờ đào tạo mà được. Như văn hoá nghệ thuật, thể thao, kinh doanh...Rất nhiều người được đào tạo nhưng họ không thể làm có hiệu quả bằng người có năng khiếu và ham thích.

    Sau này khi ra trường bạn sẽ thấy các bạn cùng học trong lớp (cùng chương trình, cùng thầy...) nhưng kết quả sẽ khác nhau đối với mỗi người; người thành công thường không phải là người học giỏi nhất vì học giỏi thường ra làm công ăn lương (cao) cho các công ty lớn hoặc đi dạy vì họ thích như vậy.

    Lại 1 câu hỏi đặt ra. Thế thì người tuyển dụng nên ưu tiên bỏ thời gian thử việc người đã có bằng trước, hay người không có bằng trước ? Nếu câu trả lời là bỏ thời gian ra mà thử việc người không có bằng trước thì mình xin thua. Vì ở ai cũng có thể bước vào và nói "Tôi không có bằng cấp gì hết! Nhưng tôi có năng lực. Hãy tin tôi và cho tôi 1 cơ hội! "

    Điều này thì tôi khẳng định với bạn là tuỳ theo người SDLĐ: nếu họ gặp những người có bằng cấp làm tốt thì họ ưu tiên cho người có bằng; nếu người có bằng làm cho họ suýt phá sản thì họ ưu tiên người chưa có bằng.

    + Nếu theo bạn bằng Tiến sĩ ở Việt Nam còn không làm được gì thì hình như bạn đã nhận thức chưa thấu đáo về 2 chữ Tiến sĩ rồi. Đó là học vị trong sư phạm, dành cho những đối tượng nghiêng cứu khoa học.

    Ví dụ: Tiến sĩ kinh tế không có nghĩa là ông ấy kinh doanh giỏi. Ông ấy chỉ nghiêng cứu về kinh tế và giảng dại lại cho các sinh viên thôi.

    Ở VN thì tiến sĩ mà nghiên cứu được thì đếm không hết 10 đầu ngón chân đâu bạn.

    Cũng giống như Cờ vua thì có "Đại kiện tướng quốc tế", còn Sư phạm thì có "Giáo sư, Tiến sĩ" vậy.

    Đại kiện tướng thì ai cũng thừa nhận. So sánh đại kiện tướng với "Giáo sư, Tiến sĩ" là làm nhục người ta đó.

    Người Việt Nam thường suy nghĩ có bằng Tiến sĩ cho dễ tiến thân. Tiến sĩ đồng nghĩa với năng lực cao. Quan niệm khá phổ biến và sai lầm.

    Là người VN không ai nghĩ như vậy. Mọi người đều thừa biết: Phải nâng cấp theo yêu cầu chuẩn hoá.

    Vậy thêm 1 câu hỏi nữa giành cho bạn. Bạn đã từng học đại học chứ ? Nếu đã từng, thì chính những giảng viên dạy bạn là những "Tiến sĩ không làm được gì" đấy. Thậm chí có người còn chưa được học vị Tiến sĩ mà chỉ mới Thạc sĩ thôi.

    Tôi có khác bạn một chút là tôi học 2 bằng đại học (luật là bằng 2).

    Khi tôi học đại học bằng cử nhân kinh tế đầu tiên thì thầy hơn chúng tôi về mọi mặt (tuổi, kinh nghiệm, thành đạt, kiến thức và tất nhiên là bằng cấp). Nhưng một thời gian sau, khi tôi học bằng 2 thì không có thầy cô nào nghĩ là họ hơn học sinh về trình độ, kinh nghiệm, kiến thực và bằng cấp cả. Riêng về bằng cấp thì học sinh bằng cao hơn thầy là bình thường (có thầy thi đầu vào cao học còn nhờ sinh viên, vốn là giảng viên anh văn ở ĐH KHXH kèm giùm) ; Riêng về kiến thức "xã hội" thì thầy còn kêu học sinh là "thầy". Tất nhiên sự tôn trọng thầy cô thì vẫn như xưa.

    Quan điểm của mình là bằng cấp đi đôi với năng lực. Trừ việc bạn định mở doanh nghiệp riêng, chứ nếu nói bằng cấp vô dụng thì hoàn toàn vô lý.

    Chất lượng tốt, bao bì đẹp thì quá hoàn hảo rồi; nhưng khi sử dụng thì thường phải tháo bỏ bao bì.

    Các bạn sinh viên rất tự hào về bằng cử nhân mà mình có được, đây là điều tất nhiên. Tuy nhiên, bạn quý trọng là đúng, nhưng không thể buộc người khác (NSDLD, nhà tuyển dụng...) nghĩ như các bạn: đối với họ thì bằng cử nhân họ lấy nếu muốn như lấy đồ trong túi (không phải mua bằng mà vì họ biết cách học và cách tư duy), đồng thời họ biết trình độ bạn được đào tạo tới đâu trong nhà trường.

    Giả sử mình bị bệnh thì chắc chắc mình sẽ vào bệnh viện để chữa, nơi những bác sĩ có bằng cấp chứng nhận đầy đủ. Còn hơn là đi 1 ông thầy lang có tiếng khắp vùng.

    So sánh bác sĩ với thầy lang thi khập khểnh lắm vì cao thấp quá chênh lệch. Tuy nhiên tôi biết có nhiều người bằng cấp không cao nhưng họ có nhiều học trò học luyện thi đại học vì dạy nhiều người đậu; Chứng tỏ người học cần năng lực, không cần bằng cấp. Khi bị bệnh bạn hỏi bác sĩ giỏi để khám hay hỏi bác sĩ-tiến sĩ để đến khám.

    Bây giờ công nhân dệt may người ta còn yêu cầu học hết 12, tối thiểu là lớp 9. Công việc càng sử dụng trí tuệ nhiều thì bằng cấp phải tương ứng. Bằng cấp là điều kiện tối thiểu ở tất cả các quốc gia trên thế giới này chứ không riêng gì nước nào hay trong tư tưởng nào cả.

    Tốt nghiệp phổ thông thì tỷ lệ đâu hơn 98% có gì mà khó ? Lớp 9 thì hiếm thật vì lớp 12 quá dễ nên mọi người cùng tiến hết. 

    PS: Đây đúng là diễn đàn tuyệt vời, nơi những suy nghĩ và ý kiến được bài tỏ. Mình chỉ nói lên quan điểm riêng, hoàn toàn không có ý gì khác. Được tranh luận với những người có học vấn đúng thật rất là thích. :)

    Quan điểm riêng là rất đáng quý vì có suy nghĩ độc lập chứ không hùa theo. Tất nhiên quan điểm riêng của tôi và bạn đều có thể sai nhưng đó không phải là điều quan trọng: ai mà không sai?

     
    Báo quản trị |  
  • #394341   29/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


     

    Chào hungmaiusa, mình muốn nhắc lại là chỉ tranh luận thôi nhé. Chứ mình rất tôn trọng thế giới quan của bạn. Cách nhìn của bạn rất sáng suốt, nhưng mình vẫn giữ quan điểm của mình.

    Thực ra rất nhiều lĩnh vực mà không thể nhờ đào tạo mà được. Như văn hoá nghệ thuật, thể thao, kinh doanh...Rất nhiều người được đào tạo nhưng họ không thể làm có hiệu quả bằng người có năng khiếu và ham thích.

    Không có lĩnh vực nào là không đào tạo được cả, nhưng nếu muốn đạt đến đỉnh cao thì mới cần năng khiếu và sự hứng thú. Những ngành bạn kể ra toàn là những ngành đặt sự đào tạo và kinh nghiệm lên hàng đầu đấy. Ví dụ như thể thao và kinh doanh.

    Sau này khi ra trường bạn sẽ thấy các bạn cùng học trong lớp (cùng chương trình, cùng thầy...) nhưng kết quả sẽ khác nhau đối với mỗi người; người thành công thường không phải là người học giỏi nhất vì học giỏi thường ra làm công ăn lương (cao) cho các công ty lớn hoặc đi dạy vì họ thích như vậy.

    Tất nhiên là cùng 1 thầy, cùng 1 bằng cấp, cùng 1 trình độ nhưng sự thành đạt vẫn khác nhau. Vì kiến thức cứng chỉ chiếm 20% sự tồn tại thôi, kỹ năng mềm chiếm 80%. Nhưng nếu không có kiến thức cứng thì Maximum chỉ đến 8 điểm. Mình nghĩ bạn đã từng học qua rồi. 

    Điều này thì tôi khẳng định với bạn là tuỳ theo người SDLĐ: nếu họ gặp những người có bằng cấp làm tốt thì họ ưu tiên cho người có bằng; nếu người có bằng làm cho họ suýt phá sản thì họ ưu tiên người chưa có bằng.

    Nếu chỉ vì phá sản mà ưu tiên người không có bằng cấp thì không được hợp lý cho lắm. Vì đã phá sản với bất cứ lý do gì thì họ sẽ cực kỳ cẩn thận. Có bằng còn làm họ phá sản thì điều gì chắc chắc người không có bằng sẽ không tệ hơn.

    Ở VN thì tiến sĩ mà nghiên cứu được thì đếm không hết 10 đầu ngón chân đâu bạn.

    Tiến sĩ ở đâu cũng vậy, phải nghiên cứu mới được cấp bằng. Có điều đề tài nghiên cứu của các tiến sĩ ở Việt Nam không được thực tế cho lắm. Nhưng nước ngoài cũng chẳng khá hơn đâu, mình có đọc 1 bài báo là nhiều nghiêng cứu sinh ở Mỹ chỉ nghiên cứu sinh để lấy trợ cấp. Tiến sĩ giấy thì đâu cũng có, nhưng Việt Nam hơi nhiều thôi, tuy vậy họ vẫn có chuyên môn nhất định chứ.

    Đại kiện tướng thì ai cũng thừa nhận. So sánh đại kiện tướng với "Giáo sư, Tiến sĩ là làm nhục người ta đó.

    Sao lại làm nhục ? Đại kiện tướng quốc tế thì cũng chỉ là cái bằng được người khác cấp cho thôi. Đỉnh cao của mỗi ngành đều có danh xưng. Giao sư tiến sĩ là đỉnh cao của sư phạm, kiện tướng quốc tế là đỉnh cao của cờ vua. Sao lại nghĩ Giáo sư thua 1 đại kiện tướng quốc tế được ? Mình nghĩ bạn hơi có ác cảm với các tiến sĩ đấy. 

    Mình đã từng là Kiện tướng quốc tế môn Bơi Lặn, hóa ra mình ngon hơn ông Giáo sư theo cách suy nghĩ của bạn sao? (FINA không có Đại kiện tướng)

    Là người VN không ai nghĩ như vậy. Mọi người đều thừa biết: Phải nâng cấp theo yêu cầu chuẩn hoá.

    Chính suy nghĩ đó làm dân tộc này phát triển ịch đụi. Bởi vậy mới có nhiều bằng tiến sĩ dỏm như bạn nói.

    Tôi có khác bạn một chút là tôi học 2 bằng đại học (luật là bằng 2).

    Thế thì sao biết ai khác ai? Luật cũng là văn bằng 2 của mình đây. Nếu bạn tin bằng cấp không quan trọng thế thì sao lại học văn bằng 2. Luật thì dễ thôi, bạn mua sách Luật về học thuộc cũng được mà. Các giáo sư tiến sĩ trong suy nghĩ của bạn đâu giúp gì được cho bạn nhiều.

    Khi tôi học đại học bằng cử nhân kinh tế đầu tiên thì thầy hơn chúng tôi về mọi mặt (tuổi, kinh nghiệm, thành đạt, kiến thức và tất nhiên là bằng cấp). Nhưng một thời gian sau, khi tôi học bằng 2 thì không có thầy cô nào nghĩ là họ hơn học sinh về trình độ, kinh nghiệm, kiến thực và bằng cấp cả. Riêng về bằng cấp thì học sinh bằng cao hơn thầy là bình thường (có thầy thi đầu vào cao học còn nhờ sinh viên, vốn là giảng viên anh văn ở ĐH KHXH kèm giùm) ; Riêng về kiến thức "xã hội" thì thầy còn kêu học sinh là "thầy". Tất nhiên sự tôn trọng thầy cô thì vẫn như xưa.

    Tất nhiên mỗi người sẽ có tốc độ tiến bộ khác nhau. Thầy dại mình dĩ nhiên không chắc có thể hơn mình về lĩnh vực đó trong tương lai. Chưa nói đến những kinh nghiệm và kiến thức sống thì càng không thể biết ai hơn ai. Nhưng đã là giảng viên thì họ chỉ giỏi chuyên môn hẹp. Không thể yêu cầu 1 người giảng viên biết tuốt được.

    Chất lượng tốt, bao bì đẹp thì quá hoàn hảo rồi; nhưng khi sử dụng thì thường phải tháo bỏ bao bì.

    Chính xác là như vậy ! Thế bạn thường mua đồ có bao bì hay không có bao bì. Dù tác dụng của bao bì chỉ để xé, nhưng nếu không có cái bao bì ấy thì rất khó bán được hàng, dù là hàng chất lượng.

    Các bạn sinh viên rất tự hào về bằng cử nhân mà mình có được, đây là điều tất nhiên. Tuy nhiên, bạn quý trọng là đúng, nhưng không thể buộc người khác (NSDLD, nhà tuyển dụng...) nghĩ như các bạn: đối với họ thì bằng cử nhân họ lấy nếu muốn như lấy đồ trong túi (không phải mua bằng mà vì họ biết cách học và cách tư duy), đồng thời họ biết trình độ bạn được đào tạo tới đâu trong nhà trường.

    Bằng cấp ở đây là nói chung, kể cả nhà nước lẫn doanh nghiệp tư nhân đều yêu cầu bằng cấp khi tuyển người. Mình chưa thấy có thông báo tuyển dụng nào mà dòng đầu tiên không có yêu cầu bằng cấp cả. Có 1 vài doanh nghiệp chỉ tuyển người không học đại học, nhưng đó là thiểu số.

    So sánh bác sĩ với thầy lang thi khập khểnh lắm vì cao thấp quá chênh lệch. Tuy nhiên tôi biết có nhiều người bằng cấp không cao nhưng họ có nhiều học trò học luyện thi đại học vì dạy nhiều người đậu; Chứng tỏ người học cần năng lực, không cần bằng cấp. Khi bị bệnh bạn hỏi bác sĩ giỏi để khám hay hỏi bác sĩ-tiến sĩ để đến khám.

    Chênh lệnh bạn nói là do cái bằng bác sĩ tạo nên đấy. Thầy lang kinh nghiệm lâu năm hơn, từng chữa nhiều người hơn, có thể khả năng thực thụ họ hơn hẵn 1 bác sĩ. Nhưng tại sao họ không được vào bệnh viện làm !? Do thiếu cái bằng bác sĩ thôi.

    Sao biết ông bác sĩ kia là bác sĩ giỏi ? Nghe đồn à. Nếu được chọn thì mình sẽ chọn Tiến sĩ y khoa khám cho tôi. Để gọi là bác sĩ thì vẫn cần cấp cái bằng bác sĩ đấy. Còn nếu không có cái bằng, thì đúng gọi là thầy lang. Không có gì khập khiễng ở đây cả.

    Tốt nghiệp phổ thông thì tỷ lệ đâu hơn 98% có gì mà khó ? Lớp 9 thì hiếm thật vì lớp 12 quá dễ nên mọi người cùng tiến hết. 

    Khó hay không thì không nói, nhưng đây mọi người đều muốn có cái bằng THPT này. Nếu bằng cấp không quan trọng như bạn nói thì ai đi học và đi thi làm gì nữa, cứ đủ 16 tuổi là xông ra kiếm việc làm thôi. Và ví dụ như không có bằng THPT này đi, thì làm gì ăn ở thời buổi này

    Cách đây và chục năm, chỉ cần học hết lớp 9 đã có thể làm giảng viên đấy. Vậy thì bạn có dám bảo đảm rằng 20 năm nữa thì yêu cầu tối thiểu của xã hội không phải là bằng Cử nhân. Bằng cấp chỉ là thứ đại diện nhưng không thể phủ nhận toàn bộ giá trị của nó được.

    Giờ này tỉ lệ tốt nghiệp chỉ còn 91% thôi nhé. Giả dụ như bạn đã có tài, thì cái còn lại là bạn chọn nằm trong nhóm 91% hay nhóm 9%.

    Cập nhật bởi nguyen.huynhhiep ngày 30/07/2015 09:27:08 SA Cập nhật bởi nguyen.huynhhiep ngày 29/07/2015 09:14:38 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #394297   29/07/2015

    suponge
    suponge
    Top 200
    Male
    Lớp 3

    Hoà Bình, Việt Nam
    Tham gia:23/06/2015
    Tổng số bài viết (418)
    Số điểm: 4213
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 106 lần


    Thất nghiệp theo tôi hiểu là không có việc làm

    Nhưng theo cái luận điểm bài viết đưa ra thì rõ ràng việc không có việc làm là chủ quan, do chính bản thân mình. Vậy mà các bác cứ vặn vẹo làm gì cho mệt .

    Tôi ngồi cường 10p vì cái cmt của bác @hungmaiusa " "chủ trương trợ cấp thất nghiệp không lẽ là trợ cấp "lười biếng"? " =)))))

     
    Báo quản trị |  
  • #394340   29/07/2015

    ntdieu
    ntdieu
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:11/02/2009
    Tổng số bài viết (14972)
    Số điểm: 100055
    Cảm ơn: 3515
    Được cảm ơn 5369 lần


    Suy nghĩ của tôi 96.85% giống hungmaiusa :|

    Nếu được chọn giữa 2 người năng lực tương đương, tôi cũng sẽ chọn người không có bằng cấp.

    Khi xem xét hồ sơ thì cái đầu tiên tôi bỏ qua là bằng cấp, sau đó là sổ hộ khẩu

    Nói cho rõ hơn: Không phải tôi chê người có bằng cấp nhé, đừng hiểu nhầm

    Tôi chỉ muốn nói rằng bằng cấp chỉ là cái vỏ, không thực chất, năng lực mới là thực chất, là cái mà người ta dùng để làm việc, để đóng góp.

    Vậy tại sao người ta vẫn nhào vô học đại học thay vì học trung cấp/học nghề : bởi vì cơ hội để có được năng lực sẽ cao hơn khi bạn được học đại học nếu so với chính bạn khi học trung cấp.

    Cập nhật bởi ntdieu ngày 29/07/2015 08:20:06 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #394347   29/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


     

    ntdieu viết:

     

    Suy nghĩ của tôi 96.85% giống hungmaiusa :|

    Nếu được chọn giữa 2 người năng lực tương đương, tôi cũng sẽ chọn người không có bằng cấp.

    Khi xem xét hồ sơ thì cái đầu tiên tôi bỏ qua là bằng cấp, sau đó là sổ hộ khẩu

    Nói cho rõ hơn: Không phải tôi chê người có bằng cấp nhé, đừng hiểu nhầm

    Tôi chỉ muốn nói rằng bằng cấp chỉ là cái vỏ, không thực chất, năng lực mới là thực chất, là cái mà người ta dùng để làm việc, để đóng góp.

    Vậy tại sao người ta vẫn nhào vô học đại học thay vì học trung cấp/học nghề : bởi vì cơ hội để có được năng lực sẽ cao hơn khi bạn được học đại học nếu so với chính bạn khi học trung cấp.

     

     

    Nếu vậy thì càng phải có bằng cấp. Khi ứng cử vào chổ không quan trọng bằng cấp khì khỏi đem bằng ra. Khi người ta yêu cầu thì mình vẫn có mà đáp ứng. Dù sao có cái mà lận lưng vẫn cảm thấy an tâm hơn chứ. Còn việc cho người ta biết mình có bằng hay không là quyền cá nhân.

    + Người có bằng muốn trở thành người không có bằng thì chỉ cần không trưng ra, quá đơn giản.

    + Còn người không có bằng mà muốn có bằng thì chỉ còn cách đi tìm thôi. (có nhiều cách tìm đúng ko  )

    Bằng chỉ là cái vỏ, rất chính xác. Nhưng nhiều mặt hàng cùng chất lượng nhưng hơn ở cái mẫu mã đẹp thôi đã bán được giá cao gấp N lần rồi.  Thế sao không bỏ thêm tí công để trang bị cái vỏ ấy vào, tránh bị thiệt hại không đáng có.

    Mình không thần thánh hóa cái gọi bằng cấp. Nhưng xã hội luôn hô hào là không cần bằng cấp, trong khi đó thì ai nấy đều tranh thủ mà kiếm 1 cái để dành. Có hơi mâu thuẫn không ?

    Còn việc học trung cấp và đại học. Đại học là học cái tại sao, trung cấp học cái như thế nào. Đi từ tại sao đến như thế nào thì đơn giản hơn từ như thế nào đến tại sao. Tức là từ biết đến làm được thì dễ hơn là từ làm được đến giải thích được.

    Giáo dục người ta hướng đến là vừa biết làm vừa biết giải thích. Chứ nếu chỉ cần biết làm thôi thì đi học trung cấp là được rồi.

    Cập nhật bởi nguyen.huynhhiep ngày 29/07/2015 09:39:46 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #394413   30/07/2015

    ntdieu
    ntdieu
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:11/02/2009
    Tổng số bài viết (14972)
    Số điểm: 100055
    Cảm ơn: 3515
    Được cảm ơn 5369 lần


    Tôi thấy những bài đã trao đổi trong chủ đề này, mặc dù lời nói ra thì khác nhau hay thậm chí là trái ngược nhau, nhưng về bản chất vấn đề thì không khác nhau nhiều lắm :|

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn ntdieu vì bài viết hữu ích
    shin_butchi (30/07/2015)
  • #394535   31/07/2015

    nguyen.huynhhiep
    nguyen.huynhhiep

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/07/2015
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 255
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


    ntdieu viết:

    Tôi thấy những bài đã trao đổi trong chủ đề này, mặc dù lời nói ra thì khác nhau hay thậm chí là trái ngược nhau, nhưng về bản chất vấn đề thì không khác nhau nhiều lắm :|

    Chuẩn rồi bạn, bản chất vấn đề là năng lực vẫn chiếm chủ yếu, ai cũng biết hết. Có thể bằng cấp chỉ 1 điểm và năng lực lên đến 9 điểm. Nhưng nếu không có bằng cấp thì mãi mãi không được 10 điểm phải không nè.

    Đây là nói chung tất cả các ngành nghề: chính trị, giáo dục, văn hóa, kinh kế, giải trí... Còn riêng về kinh tế thì chắc chiếm tỉ trọng còn nhỏ hơn nữa. Nhưng vẫn phải có thôi, không thể không có được.

     
    Báo quản trị |  
  • #394426   30/07/2015

    mcjambi
    mcjambi
    Top 500


    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:10/05/2012
    Tổng số bài viết (237)
    Số điểm: 1705
    Cảm ơn: 10
    Được cảm ơn 46 lần


    Tôi rất chăm chỉ làm việc lúc còn là sinh viên, và ngay khi ra trường tôi có ngay việc làm tới tận giờ, tôi nghĩ chỉ có cái tội lười biếng mới thất nghiệp !

    Ủng hộ tác giả !

     
    Báo quản trị |