Boyluat ah.
Theo "từ điển luật học" tài sản bao gồm:
vật thực, vật đang tồn tại, và vật sẽ có như hoa lợi, lợi tức, vật được chế tạo theo mẫu đã được thỏa thuận trước giữa các bên, tiền, các giấy tờ có giá trị bằng tiền, quyền tài sản. (cái này mỗi cụm từ được tách bằng dấu phẩy là một thuật ngữ khác nhau).
Theo điều 163 tài sản bao gồm: vật, tiền, giấy tờ có giá và các quyền tài sản khác.
Ở đây vật, tiền và giấy tờ có giá nó được phân tách một cách riêng biệt chứ không phải chỉ vật, tiền khi có giá thì mới gọi là tài sản được.
boyluat viết: "
Cụm từ có giá là áp dụng chung cho cả vật và tiền nữa, chứ không phải chỉ áp dụng riêng đối với giấy tờ đâu. Vì nếu #ff0000;">vật, hoặc tiền mà không có giá thì sao được coi là tài sản, chẳng hạn như 1 hạt cát, ai bảo nó là tài sản nếu nó không có giá chứ". boyluat viết: Ngay phần phân tích trước ví dụ em đã nói ngoài giá trị sử dụng (về mặt vật chất hoặc tinh thần) thì nó còn phải có khả năng chuyển đổi thành tiền tệ thì mới được coi là tài sản. Nếu nó không có khả năng chuyển đổi thành tiền tệ hoặc tài sản khác thì đương nhiên không thể coi là tài sản
Tại sao vật với tiền không có giá thì không gọi là tài sản? cái này bạn sai hoàn toàn rồi.
mình nghĩ bạn đang nhầm giữa thuật ngữ "có giá" với "có giá trị" rồi đó. theo mình hiểu thì có giá tức là có giá trị bằng tiền. còn có giá trị tức là một vật này nó có tác dụng gì thiết thực trong thực tế, đáp ứng được nhu cầu gì cho cuộc sống con người.
vật hoặc tiền khi mà không có giá trị sử dụng thì mới không được sử dụng trong giao lưu dân sự chứ không phải là không được coi là tài sản đâu nhé.
Tiền hay vật đều là tài sản khi nó đáp ứng được một nhu cầu nào đó về vật chất và tinh thần của con người. "tiền nói chung " không được coi là "tiền"- một trong 4 loại tài sản tại điều 163 khi nó là đồng tiền cổ, không có giá trị lưu thông tại thời điểm hiện tại, khi đó đồng tiền cổ này được coi là "vật" trong điều 163.
Sự khác nhau giữa tiền với vật: vật có thể do nhiều chủ thể khác nhau tạo ra. còn tiền chỉ do nhà nước độc quyền phát hành. đối với vật ta có thể khai thác công dụng hữu ích từ chính vật đó. còn tiền thì không thể khai thác công dụng hữu ích từ chính đồng tiền đó mà nó chỉ là công cụ thanh toán đa năng, công cụ tích lũy tài sản và công cụ định giá các loại tài sản khác. vật được xác định bằng số lượng. còn tiền được xác định bằng mệnh giá.....
boyluat viết: Nếu theo bạn giấy tờ khi không có giá thì nó là vật, mà vật thì không cần có giá cũng được coi là tài sản; vậy đã là giấy tờ thì không cần có giá hay không cũng đều là tài sản. Vậy thuật ngữ "có giá" trong trong thuật ngữ "giấy tờ có giá" có lẽ không cần thiết nữa !?
Về giấy tờ có giá: mình vẫn nhắc lại là giấy tờ khi không có giá như tiền mà chỉ có giá trị sử dụng như vật ví dụ một tờ giấy A4...thì nó là vật, và nó vẫn được xem là tài sản chứ không thuộc vào giấy tờ có giá.
Có lẽ là boyluat chưa hiểu về thuật ngữ giấy tờ có giá dưới đây mình trích dẫn về giấy tờ có giá trong cuốn bình luận khoa học về bộ luật dân sự 2005 của nhà xuất bản tư pháp như sau:
Các loại giấy tờ có giá bao gồm: giấy tờ có giá như tiền và giấy tờ có giá khác. giấy tờ có giá như tiền bao gồm:
+Giấy tờ có giá ngắn hạn là giấy tờ có giá có thời hạn dưới 1 năm như kì phiếu, chứng chỉ gửi tiền ngắn hạn tín phiếu và các giấy tờ có giá ngắn hạn khác.
+ Giấy tờ có giá dài hạn là giấy tờ có giá có thời hạn từ một năm trở lên kể từ khi phát hành cho đến khi hết hạn như trái phiếu, chứng chỉ tiền gửi dài hạn...
+ Giấy tờ có giá ghi danh là giấy tờ có giá phát hành theo hình thức chứng chỉ hoặc ghi sổ có tên người sở hữu.
+ Giấy tờ có giá vo danh: giấy tờ có giá phát hành theo hình thức chứng chỉ không ghi tên người sở hữu. thuộc quyền sở hữu của người nắm giữ giấy tờ đó.
Giấy tờ có giá khác bao gốm séc, công trái và các loại chứng khoán.
Khi các loại giấy tờ có giá này hết thời hạn sử dụng thì nó trở về thành vật ví dụ như giấy vụn hay giấy nháp...
Rất mong nhận được góp ý từ bạn!
Cập nhật bởi hanghell ngày 16/01/2011 06:38:04 AM