Chào bạn,
Bạn sẽ không tìm thấy bất kỳ văn bản nào định nghĩa rủi ro cụ thể là gì. Về lý thuyết rủi ro là những sự kiện phát sinh ngoài ý muốn, gây thiệt hại (khi hiểu rủi ro theo nghĩa tiêu cực) cho các bên có liên quan.
Ví dụ: động đất, cháy nhà, trộm cắp đều có thể được xem là rủi ro.
Tuy nhiên có những rủi ro nếu lường trước khả năng xảy ra cao thì người quản lý tài sản phải có trách nhiệm thiết lập các biện pháp ngăn ngừa ví dụ để ngăn ngừa rủi ro cháy nhà thì phải có các biện pháp phòng chống cháy nổ, mua bảo hiểm cháy nổ. Để ngăn ngừa rủi ro trộm cắp thì phải có khóa bảo vệ, cử người canh gác ...Nếu không thực thi các biện pháp này thì sẽ không được xem là làm hết trách nhiệm của mình và sẽ không được miễn trách khi rủi ro xảy ra.
Biện pháp ngăn ngừa và phòng chống rủi ro dĩ nhiên phải được thực hiện dựa trên mối tương quan giữa thiệt hại có thể xảy ra với tài sản cần bảo vệ và môi trường ở đó. Đây chính là điểm mà dễ phát sinh tranh cãi nhất do một bên bảo đã thực hiện đầy đủ trách nhiệm của mình nhưng rủi ro vẫn xảy ra từ đó cho rằng đó là trường hợp bất khả kháng. Bên kia thì bảo ngược lại rủi ro có thể không xảy ra nếu bên có trách nhiệm đã thực thi thêm một số biện pháp phòng ngừa ngăn chặn khác. Vì vậy các trao đổi ở đây cũng chỉ mang tính chất tương đối thôi bạn ạ. Các bên cần quy định rõ các trường hợp nào là bất khả kháng và quy định rõ vào hợp đồng là tốt nhất.
Trở lại câu hỏi của bạn thì rủi ro ở Điều 166 thường phải là các rủi ro mang tính bất khả kháng. Nếu bất kỳ bên nào có thể kiểm soát rủi ro thì bên đó phải chịu trách nhiệm nếu để rủi ro xảy ra.
Ví dụ nhà đã bán (xong thủ tục công chứng) nhưng chưa giao tối đó ăn trộm vào gỡ bóng đèn, máy lạnh, cửa (bên bán biết nhưng không có hành động thích hợp nào, cứ mặc kệ vì nghĩ rằng không còn là tài sản của mình) khiến cho nhà không còn ở tình trạng như khi bán thì bên bán chắc chắn phải có trách nhiệm bồi thường cho bên mua các thiệt hại đó.
Ở đây nguyên tắc bên quản lý tài sản trên thực tế phải bồi thường thiệt hại phát sinh từ trách nhiệm quản lý tài sản của mình được đề cao hơn thời điểm chuyển giao rủi ro (bất khả kháng) theo quy định của pháp luật.
Luật được sinh ra để phục vụ con người chứ không phải để cai trị.