Quyết định giám đốc thẩm về vụ án Bùi Văn Tú phạm tội "Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ"

Chủ đề   RSS   
  • #265369 30/05/2013

    phamthanhhuu
    Top 25
    Male
    Dân Luật bậc 1


    Tham gia:20/07/2012
    Tổng số bài viết (3535)
    Số điểm: 109378
    Cảm ơn: 401
    Được cảm ơn 4357 lần


    Quyết định giám đốc thẩm về vụ án Bùi Văn Tú phạm tội "Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ"

    Số hiệu

    14/2008/HS-GĐT

    Tiêu đề

    Quyết định giám đốc thẩm về vụ án Bùi Văn Tú phạm tội "Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ"

    Ngày ban hành

    28/08/2008

    Cấp xét xử

    Giám đốc thẩm

    Lĩnh vực

    Hình sự

     

    ……..

    Ngày 28 tháng 08 năm 2008, tại trụ sở Tòa án nhân dân tối cao mở phiên tòa giám đốc thẩm xét xử vụ án hình sự đối với: 

    Bùi Văn Tú sinh năm 1982; trú tại ấp Phước Hưng, xã Phước Chỉ, huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh; con ông Bùi Văn Nghe và bà Nguyễn Thị Cường; tiền án, tiền sự: không.

    Người bị hại: anh Nguyễn Thanh Hoá (bị tổn hại sức khoẻ với tỷ lệ thương tật là 98%); người đại diện hợp pháp của người bị hại là chị Nguyễn Thị Phơi (vợ anh Hóa); trú tại ấp 3 xã Mỹ Quý Đông, huyện Đức Huệ, tỉnh Long An.

    Người có nghĩa vụ liên quan đến vụ án theo xác định của Tòa án cấp sơ thẩm gồm có:

    1. Anh Bùi Văn Khải (chủ phương tiện), sinh năm 1983; trú tại ấp 4 xã Mỹ Quý Đông, huyện Đức Huệ, tỉnh Long An.

    2. Bà Nguyễn Thị Cường (mẹ của Bùi Văn Tú); trú tại ấp Phước Hưng, xã Phước Chỉ, huyện Trảng Bàng, tỉnh Tây Ninh.

    NHẬN THẤY:

    Khoảng 15 giờ 50 phút ngày 05-12-2004, Bùi Văn Tú (không có giấy phép lái xe mô tô) mượn xe mô tô 70H6-9660 của Bùi Văn Khải và điều khiển xe mô tô trên đường thuộc ấp 4 xã Mỹ Quý Đông, huyện Đức Huệ, tỉnh Long An. Khi vượt xe đạp của anh Nguyễn Thanh Hoá đang đi cùng chiều, Tú đã đâm vào xe đạp của anh Hoá gây tai nạn. Hậu quả anh Nguyễn Thanh Hoá bị tổn hại sức khoẻ với tỷ lệ thương tật là 98%. Sau khi xảy ra tai nạn, Tú không cứu giúp nạn nhân, mang xe đi cất giấu và bỏ về nhà.

    Tại bản án hình sự sơ thẩm số 17/2006/HSST ngày 19-01-2006, Tòa án nhân dân tỉnh Long An áp dụng các điểm a và c khoản 2 Điều 202; điểm p khoản 1 Điều 46 Bộ luật hình sự, xử phạt Bùi Văn Tú 04 năm tù về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ”.

    Về trách nhiệm dân sự: buộc bị cáo Bùi Văn Tú và bà Nguyễn Thị Cường phải liên đới bồi thường cho anh Nguyễn Thanh Hoá (do chị Phan Thị Phơi làm đại diện) 70.228.000 đồng, được khấu trừ 10.600.000 đồng đã bồi thường trước.

    Sau khi xét xử sơ thẩm, Bùi Văn Tú kháng cáo xin giảm hình phạt và giảm mức bồi thường.

    Tại bản án hình sự phúc thẩm số 511/2006/HSPT ngày 24-4-2006, Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại thành phố Hồ Chí Minh giữ nguyên bản án sơ thẩm. 

    Tại Kháng nghị số08/2008/HS-TK ngày 11-6-2008, Chánh án Tòa án nhân dân tối cao đề nghị Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao xét xử giám đốc thẩm hủy bản án hình sự phúc thẩm số 511/2006/HSPT ngày 24-4-2006 của Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại thành phố Hồ Chí Minh và bản án hình sự sơ thẩm số 17/2006/HSST ngày 19-01-2006 của Tòa án nhân dân tỉnh Long An về phần quyết định bồi thường dân sự để xét xử sơ thẩm lại theo đúng quy định.

    Tại phiên tòa giám đốc thẩm, đại diện Viện kiểm sát nhân dân tối cao nhất trí với Kháng nghị của Chánh án Tòa án nhân dân tối cao.

    XÉT THẤY:

    Tòa án cấp sơ thẩm và Tòa án cấp phúc thẩm kết án Bùi Văn Tú về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” là đúng.

    Tuy nhiên, khi quyết định về trách nhiệm bồi thường thiệt hại, người có trách nhiệm bồi thường thiệt hại, cả Tòa án cấp sơ thẩm và Tòa án cấp phúc thẩm đã có những sai lầm nghiêm trọng như sau:

    Anh Bùi Văn Khải (là chủ sở hữu xe mô tô) cho Bùi Văn Tú mượn xe mô tô khi không biết rõ Tú có giấy phép lái xe hay không. Vì vậy, anh Khải cũng có lỗi và phải có trách nhiệm cùng Bùi Văn Tú liên đới bồi thường thiệt hại cho anh Nguyễn Thanh Hóa. Tòa án cấp sơ thẩm xác định anh Bùi Văn Khải là người có nghĩa vụ liên quan đến vụ án là đúng nhưng lại không buộc anh Khải liên đới bồi thường thiệt hại là không đúng với quy định của pháp luật và hướng dẫn tại điểm b mục 2 phần III Nghị quyết số03/2006/NQ-HĐTP ngày 08-07-2006 của Hội đồng Thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao.

    Đối với trường hợp của bà Nguyễn Thị Cường: Bùi Văn Tú là người đã thành niên và không có nhược điểm về thể chất hoặc tâm thần; do đó, Tú phải chịu trách nhiệm về hậu quả do hành vi của mình gây ra. Mặc dù tại phiên toà sơ thẩm bà Nguyễn Thị Cường đồng ý cùng với Bùi Văn Tú bồi thường cho gia đình người bị hại nhưng việc Tòa án cấp sơ thẩm và Tòa án cấp phúc thẩm xác định bà Nguyễn Thị Cường là người có nghĩa vụ liên quan đến vụ án và quyết định buộc bà Cường phải liên đới bồi thường cho anh Nguyễn Thanh Hóa là sai lầm nghiêm trọng trong việc áp dụng pháp luật. Theo đơn khiếu nại của bà Nguyễn Thị Cường thì thực hiện quyết định của Tòa án, cơ quan Thi hành án dân sự tỉnh Long An đã áp dụng biện pháp cưỡng chế, bán đấu giá diện tích 15.657m­đất ruộng của bà Cường để thi hành án, gây thiệt hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của gia đình bà.

    Ngoài ra, tại phần quyết định về bồi thường thiệt hại, Tòa án cấp phúc thẩm còn có sai lầm khi quyết định: “buộc bị cáo Bùi Văn Tú và bà Nguyễn Thị Cường phải liên đới bồi thường cho chị Nguyễn Thị Thanh Hoa (do chị Phơi đại diện nhận)” là không đúng, vì người bị hại trong vụ án này là anh Nguyễn Thanh Hóa.

    Bởi các lẽ trên, căn cứ vào khoản 3 Điều 285 và Điều 287 Bộ luật tố tụng hình sự,

    QUYẾT ĐỊNH:

    Hủy bản án hình sự phúc thẩm số 511/2006/HSPT ngày 24-4-2006 của Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại thành phố Hồ Chí Minh và bản án hình sự sơ thẩm số 17/2006/HSST ngày 19-01-2006 của Tòa án nhân dân tỉnh Long An về phần bồi thường dân sự và án phí dân sự sơ thẩm; giao hồ sơ vụ án cho Tòa án nhân dân tỉnh Long An để xét xử sơ thẩm lại theo đúng quy định của pháp luật.

    Các quyết định khác của bản án hình sự phúc thẩm và bản án hình sự sơ thẩm nêu trên không bị kháng nghị tiếp tục có hiệu lực pháp luật.

    Lý do bản án phúc thẩm và bản án sơ thẩm bị hủy về phần bồi thường dân sự và án phí dân sự:

    Các Tòa án đã không buộc chủ sở hữu phương tiện liên đới bồi thường cho người bị hại và buộc mẹ của bị cáo (bị cáo là người đã thành niên và không có nhược điểm về thể chất hoặc tâm thần) phải liên đới bồi thường là sai lầm nghiêm trọng.

     
    4931 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận