Hiếp dâm là một tệ nạn phổ biến trong các nhà tù ở Iran. Không chỉ những nữ tù nhận bị hiếp dâm mà những tù nhân nam, trong đó đa số là những cậu bé còn đang tuổi vị thành niên cũng bị như vậy. Nhưng không phải ai cũng biết rằng, trong nhà tù ở Iran còn diễn ra một nghi thức mang tính hủ tục và vô nhân đạo đó là tập tục cưới giả và tục phá trinh những thiếu nữ còn trinh trắng trước ngày hành quyết. Nghi thức này được đưa thành đạo luật do Ayatollah Khomeini ban hành sau khi ông ta lên cầm quyền ở Iran vào năm 1979.
Ayatollah Khomeini
Có hai nguyên nhân chính dẫn đến nghi thức này. Thứ nhất, ở đất nước Hồi giáo Iran, có một quy định rằng không được xử tử hình với những tử tù là những cô gái còn trinh. Nếu như làm đúng như vậy thì rất nhiều những nữ tử tù còn trinh trắng sẽ được nương nhờ quy định này mà thoát chết.
Nhưng không, chế độ hà khắc tại đất nước này đã quyết cho họ chết thì họ phải chết và cái chết này còn đáng sợ hơn những cái chết bình thường khác bởi nó không yên ả chút nào. Nếu như những nữ tử tù còn trinh thì người ta sẽ biến các cô thành những cô gái đã mất trinh và tiếp tục xử tử hình. Trước ngày hành quyết, người ta sẽ thực hiện nghi lễ làm đám cưới giả giữa trinh nữ đó và thường là với một cai ngục.
Sau phần nghi lễ, người chồng giả sẽ thực hiện việc phá trinh cô gái để hoàn thành hết phần nghi thức. Nguyên nhân thứ hai, nguyên nhân gián tiếp dẫn tới hủ tục này đó là theo quan niệm của người Hồi giáo, một trinh nữ khi chết đi sẽ được lên thiên đàng. Vì vậy, để đảm bảo rằng chắc chắn các cô sẽ bị xuống địa ngục, chỉ còn cách là biến các cô trở thành đàn bà.
Có thể nói hãm hiếp nữ tù nhân, đặc biệt là những cô gái còn trinh là một việc xảy ra như cơm bữa trong nhà tù của nước Cộng hòa Hồi giáo Iran, và bằng cách làm như vậy, giới tăng lữ và chính quyền tuyên bố rằng họ “tuân thủ các giá trị, các nguyên tắc Hồi giáo và pháp luật đó là ngăn chặn một cô gái trinh nữ để đi đến thiên đàng… rằng đây là những sinh vật hạ đẳng và họ không xứng đáng với đấng tối cao, do đó việc họ bị cưỡng hiếp để đảm bảo rằng họ sẽ kết thúc trong địa ngục”.
Không phải tất cả những người đàn ông được chọn làm chồng của các nữ tử tù trong cuộc kết hôn giả đều cảm thấy mình là người sung sướng và may mắn. Tehran, một trong những thành viên của lực lượng dân quân Basij của Iran đã nói rằng rất sợ bị buộc phải kết hôn với nữ tù nhân trinh nữ đêm trước khi hành quyết.
Người dân quân vô danh tiểu tốt của quân đội Iran nói rằng anh “vinh dự” được nhận trọng trách này từ khi vừa đủ 18 tuổi. Hãm hiếp nữ tù nhân được xem là việc làm cần thiết để đưa người con gái đến với cái chết một cách hợp tín ngưỡng, hợp pháp ở nơi đây. Tehran kể rằng nếu may mắn thì cô gái sẽ được cho uống thuốc ngủ trước khi bị hãm hiếp và điều đầu tiên và cũng là cuối cùng chờ đợi cô sau khi tỉnh dậy là tới pháp trường hoặc phòng xử tử.
Nhưng cũng có những phạm nhân không có được may mắn, diễm phúc đó. Vậy là trước khi chết họ lại phải chịu một cơn đau đơn, vật vã khác. Không phải “ông chồng” nào cũng thấu hiểu, thương cảm cho nỗi đau mà các cô phải chịu đựng nên những cuộc phá trinh có khi là những cuộc bạo dâm vô cùng khủng khiếp.
Kẹo và giấy ĐKKH được gửi về nhà
Nhưng Tehran thì có vẻ thấu hiểu điều này và anh nói rằng anh luôn bị ám ảnh bởi tiếng thét đau đớn của họ trong cuộc hiếp dâm. “Tôi luôn nhớ tiếng khóc và tiếng thét của họ sau khi cuộc hiếp dâm kết thúc”, Tehran bùi ngùi nói với báo chí. “Tôi không bao giờ quên cảnh một cô gái đã tự cào xé vào cổ mình đến trầy xước, chảy máu khi tôi thực hiện cuộc phá trinh”.
Cũng có khi, Tehran gặp phải sự chống cự quyết liệt từ phía các cô gái, và khi đó, thay vì tự cào mình để nỗi đau bị cào xé có thể làm vơi đi, quên đi phần nào nỗi đau thể xác và tinh thần khi bị phá trinh, đối tượng cho các cô trút lên sự đau đớn của mình chính là những người đang trực tiếp làm các cô đau đớn kia. Tehran có lần bị một cô cào cho chảy máu ở cánh tay.
Trinh tiết của người con gái tại một đất nước Hồi giáo rất được xem trọng và bản thân các cô gái cũng ý thức được điều đó. Chính vì vậy, các nữ tử tù sợ việc bị phá trinh còn hơn cả cái chết. Sau khi bị hiếp dâm, phần lớn các cô gái đều thất thần, trống rỗng và có vẻ như họ đã sẵn sàng đón nhận cái chết. Cái chết lúc này dường như không còn quá đáng sợ với họ nữa, điều kinh khủng nhất thì họ đã trải qua rồi. Sự độc ác của hủ tục này trước hết bởi nó vùi dập, chà đạp lên nhân phẩm của con người.
Ngày hôm sau, một giấy chứng nhận đã kết hôn được gửi cho gia đình cô gái. Cùng với tờ giấy chứng nhận đó là một hộp sô – cô – la, thứ được coi như một món quà cưới – và món quà cưới này tương đương với một thông báo chính thức với gia đình cô gái rằng cô đã bị hành quyết.
Sarmast Akhlaq Tabandeh, một người chuyên thẩm vấn, tra khảo các nữ phạm nhân kể lại quy trình xử tử một cô gái còn trinh ở nhà tù Shiraz trong một lần bị bắt giữ như sau: “Flora Owrangi, người quen của một người bạn của tôi là một trong những nạn nhân của tục cưới giả.
Đêm trước khi hành quyết, một mullah (giáo sĩ Hồi giáo) sẽ thực hiện một cuộc bốc thăm ngẫu nhiên xem thành viên nào của đội xử bắn hoặc binh lính trông coi nhà tù nào sẽ cưỡng hiếp cô. Sau đó cô bị tiêm thuốc mê và bị hãm hiếp. Ngày hôm sau, sau khi cô bị hành quyết, mullah phụ trách đã viết một giấy chứng nhận kết hôn giữa cô và người lính hãm hiếp, rồi gửi một hộp kẹo về cho cha mẹ của cô”.
Cập nhật bởi danusa ngày 10/08/2013 02:48:41 CH