1. Chữ nghĩa lúc xa em
Chữ nghĩa khều khào...
Nhập nhoạng bóng tùng bóng bách
Núi non xanh chìm khất sương mờ
Đôi cánh đại bàng đo trời cao thấp
Chớp rạch xuyên màn đêm thăm thẳm giấc mơ.
*
Em ạ, nhớ em không ngủ được
Đêm mông lung mộng ước bóng trăng thanh
Xao xuyến hàng cây bước gió hờn leo lét
Đôi mắt nhắm mở khoảng trời leo lẻo hương trinh nguyên.
*
Vục vào đêm múc bao nhiêu ý nghĩ
Vục sang ngày đổ đốn mấy hư hao
Ta tát cạn bể đau, đục tan núi khổ
Cầm ánh trăng đi giữa nắng chang chang.
*
Anh cao thượng hay là bủn x ỉn
Anh lem luốc bùn đen hay anh bạc anh vàng ?
Thời gian nói hộ em điều anh hay anh dở
Vắng em thì mây trắng cũng lang bang...
2. Hoa bằng lăng
Chọn một mùa để nở hoa thôi
Hoa bằng lăng tím lừng góc phố
Hoa e ấp như người thiếu nữ
Một chiều hè, gió trở, bâng khuâng
Hoa bằng lăng, ơi hoa bằng lăng
Hoa chan chứa sắc mầu kỷ niệm
Cánh mỏng manh duyên thầm lưu luyến
Hoa thương ai chung thuỷ đợi chờ?
Anh là chàng trai trẻ bơ vơ
Gặp hoa tím rồi thương, rồi nhớ
Như thương nhớ một người thiếu nữ
Mà một thời khao khát, mê say.
II
Chiều may trời trở gió, heo may
Áo kín cổ, mình anh dạo phố
Cây còn đó hoa đâu còn nữa
Hoa bằng lăng, em trốn nơi nào?
Anh nhìn lên vòm xanh nôn nao
Cây như nói điều gì chẳng rõ?
Nhấp giọt nắng đôi chim xanh tình tự
Thấm nỗi buồn chân anh bước bâng quơ...
3. Mây và gió
Lúc chòm mây đứng yên
Là khi gió đi vắng
Khi em buồn lẳng lặng
Hình bóng anh xa rồi.
Gió mây ở trên trời
Sao giống anh đến thế?
Khi mây buồn rơi lệ
Thì gió ở kề bên.
Hai đứa mình bén duyên
Như mây và như gió
Gió xa mây mây nhớ
Mình xa mình mình thương.
Kìa, bầu trời mây vương
Đi đâu rồi hở gió?
Nhà anh, buồng cài cửa
Giường anh- đầy khoang mây
Đêm nằm chong mắt nhớ
Gió ai reo ngõ ngoài.
4. Thảo nguyên đêm
Bập bùng ngọn lửa, bập bùng đêm
Cây cỏ liêu xiêu dưới gót mềm
Đèn trăng ai thả bay lơ lửng
Anh cùng em lạc giữa cung tiên.
Cung tiên: sỏi đá như mềm mại
Lời em dịu ngọt rót vào men
Tình anh gió thoảng xanh như lá
Cứ rực hồng lên ánh lửa đèn.
Cồng chiêng ai gõ bâng khuâng quá
Trời ơi, mặt đất cứ chao nghiêng
Rượu cần mới nhấm đôi ba giọt
Chân tay cũng có nỗi niềm riêng.
Cỏ cây bỗng hát lời của gió
Sóng nước sông Đà vỗ vỗ êm
Trăng lặn, lửa tàn, sương ướt tóc
Tiếng vạc ngang trời ngỡ tiếng em.
5. Nàng còng gió
Anh thầm bước lăn tăn
Theo dấu chân còng gió
Ơi cô nàng bé nhỏ
Trên cát em nhãy múa
Trái tim ai phập phồng.
Ơi cô nàng bé nhỏ
Em giơ còng dọa ai
Thoáng bóng anh xuất hiện
Em co chân chạy hoài
Ơ kìa, nàng biến mất
Em trốn chạy đâu rồi?
Đừng bỏ đi em nhé
Để anh thành lẻ loi
Đừng để anh thất vọng
Đừng để chiều cô đơn
Đừng để trời hoang vắng
Đừng để buồn hoàng hôn
Anh túm được em rồi
Bỗng sững sờ ngơ ngác
Khi bắt được niềm vui
Bóng hình em đã khác...
6. Lạc thuỷ
I
Tôi tới đây này, Lạc Thuỷ ơi!
Sông Bôi (*) vang tiếng trẻ reo cười
Kìa hang Trinh Nữ (*) cô sơn nữ
Dăm gã trai khờ men tới nơi
Bòng Bong (*) cây đứng như ai đứng
Chi Nê (*) thì thầm em với tôi
Ông lão đánh cờ không lạc nước
Chòm râu phơ phất áng mây trời
Bà lã lưng còng tay bới gió
Lá vàng tứ phía cứ rơi rơi
Đôi bò khua vó con đường đá
Mặt trời
đi
đủng đỉnh
như người.
II
Đầm Đa (*) lau trắng hay tơ trắng
Hoa vải Thanh Hà (*) hong nắng mai
Hương chè ai hái thơm lên tóc
Cầu Cả (*) bao chàng
ríu
bước
say.
III
Đồng Nội (*) người xưa thương mến ơi!
Ù… u… vỏ ốc rúc liên hồi
Nhớ em một sớm tôi tìm lại
Lối cũ bơ phờ... ai lẻ đôi!
(*)
7. Hát dưới trăng vàng
Ta đi tìm ta bâng khuâng hơi thu
Trời đã đông đâu mờ ảo sương mù?
Ta như vầng trăng tròn rồi lại khuyết
Ta như người say người say mộng mơ.
Ta bây giờ đã là người đến muộn
Em xinh tươi lỗi hẹn với ai rồi?
Em nhí nhảnh, em kiêu sa, em dại dột
Em chân thành với trái tim đơn côi?
Và, cứ thế, sao trời ơi, cứ thế
Giọt buồn vui tí tách đa mang
Ta như đất nằm mơ điều huyền diệu
Mà bàn tay buông bắt...lỡ làng.
Rồi, đêm xuống bình minh bao tổ ấm
Đôi cánh màn khép lại, chuyện ái ân...
Ta - chú dế cô đơn, vò võ
Dưới trăng vàng bên cọng cỏ dương gian
Hình như mắt như mi và như tóc
Giàn giụa thu - cõi lệ, sương tan.
8. Trái thu
Trước ngõ thu vàng xao xác lá
Vườn sau hồng chín ửng- và tôi
Kiễng chân, giơ cả hai tay hái
Cao, với làm sao được quả, trời!
Bất chợt em cười sau liếp cửa
Và, tôi ngọt đắng bỏ đi thôi
Cái quả chưa ăn thường lại tiếc
Ăn rồi, đâu biết trái duyên ôi?
9. Nơi anh về
Nơi anh về chồi biếc đơm hoa
Hoàng hôn tím cánh cò lận đận
Luỹ tre xanh sẫm màu khói bếp
Em dịu dàng buông tóc gió bay xa.
Nơi anh về chim khách líu lo
Chim sẻ nâu tha rơm vàng kết tổ
Chích choè hót như từ thời thượng cổ
Hoa bèo tây lúng liếng ban mai.
Nơi anh về hiền hậu lúa ngô khoai
Bao đôi lứa ngân nga, tình tự
Những bài hát núi non sông bể
Má môi em thơm hương lý hương nhài.
Nơi anh về... dìu dịu gió mưa ơi!
Bâng khuâng bước trước bao điều bình dị
Hàng dừa lửa múa ca, thầm thì
Nhớ thủơ nào em hát tiễn anh đi.
10. Hoa cỏ tía
Cỏ tía như là hoa tím pha
Bâng khuâng hoa đợi bướm ong qua
Bướm ong mê mải phương trời lạ
(Sưu tầm)