Khoan xem xét vụ án về khía cạnh pháp lý, bởi tình huống của anh
Unjustice làm nảy sinh trong tôi một số băn khoăn nhỏ cần xem xét kỹ hơn.
Tôi xin đưa ra giải pháp mà A, B, E, F, K và luật sư đều có lợi. Nếu như vụ việc tìm thấy vàng chỉ giới hạn trong số những người này thì đưa ra cách giải quyết chia đều cho mỗi người. Nếu đưa ra tranh chấp tại Tòa, chưa biết ai đúng ai sai, ai thua ai thắng thì đều phải chịu án phí tương đương với số tiền tương đương họ được hưởng, lại mất thời gian kiện cáo, có khi phải chia cho Nhà nước một phần. Số vàng này chúng ta chưa biết nó chỉ là "vàng đơn thuần" hay "nó còn mang trên mình những giá trị lịch sử văn hóa (những đường nét hoa văn cổ chẳng hạn)" nên không thể khẳng định ai có thể nắm chắc phần thắng. Cách tốt nhất là tự thỏa thuận, chia đều cho các bên, đương nhiên luật sư phải được một phần "phí tư vấn và phí im lặng".
Đời người ngắn hay dài há do ý muốn. Đã biết như thế mà còn tham sống, há không phải là u mê. Đã biết như thế, mà còn sợ chết há không phải là tuổi trẻ lưu lạc tha hương đến nỗi quên cả đường về. Đã biết như thế người chết đi có khi lại hối hận là từng tham sống cũng nên - Trang Tử
Dịch nghĩa:
Sống chắc gì đã sướng mà chết chắc gì đã khổ. Sống chết thật ra không khác nhau bao nhiêu. Con người ta khi sống chẳng qua là một giấc mộng lớn. Khi chết đi chính là tỉnh mộng. Không chừng sau khi chết, lại thấy rằng trước đó mình cứ ham sống thật là ngu xuẩn. Sao không chết sớm hơn. Hệt như sau khi chúng ta trải qua một cơn ác mộng đáng sợ, tỉnh lại cảm thấy giấc mộng vừa qua thật quá dài.