thanhlawyer viết:Theo quan điểm cá nhân tôi, có thể truy cứu chủ hàng về tội trộm cắp tài sản. Bởi vì:
- chủ hàng có hành vi "lén lút".
- Khi cơ quan quản lý thị trường lập biên bản tịch thu, tiêu hủy số thịt thối thì quyền sở hữu của chủ hàng không còn nữa.
Mời các thành viên tiếp tục thảo luận!
Vậy thì tôi xin đưa ra quan điểm theo hướng của bạn đó là
ít nhất, chủ hàng không bị truy cứu về tội trộm cắp tài sản. Sau khi bị
tịch thu thì hàng hóa đó không thuộc quyền sở hữu của chủ hàng, nhưng khi có
quyết định tiêu hủy thì số hàng hóa không phải là sở hữu của bất cứ ai cả.
Nói theo cách hiểu của BLDS, sau khi tịch thu thì tang vật, phương tiện VPHC thuộc quyền sở hữu của nhà nước, nhưng khi có quyết định áp dụng biện pháp tiêu hủy thì coi như Nhà nước đã từ bỏ quyền sở hữu với số hàng đó. Hơn nữa, bạn sẽ xác định giá trị số hàng hóa đó như thế nào khi đó là loại hàng hóa bị cấm lưu hành, văn hóa phẩm độc hải bởi không có căn cứ nào để tính giá trị.
Đời người ngắn hay dài há do ý muốn. Đã biết như thế mà còn tham sống, há không phải là u mê. Đã biết như thế, mà còn sợ chết há không phải là tuổi trẻ lưu lạc tha hương đến nỗi quên cả đường về. Đã biết như thế người chết đi có khi lại hối hận là từng tham sống cũng nên - Trang Tử
Dịch nghĩa:
Sống chắc gì đã sướng mà chết chắc gì đã khổ. Sống chết thật ra không khác nhau bao nhiêu. Con người ta khi sống chẳng qua là một giấc mộng lớn. Khi chết đi chính là tỉnh mộng. Không chừng sau khi chết, lại thấy rằng trước đó mình cứ ham sống thật là ngu xuẩn. Sao không chết sớm hơn. Hệt như sau khi chúng ta trải qua một cơn ác mộng đáng sợ, tỉnh lại cảm thấy giấc mộng vừa qua thật quá dài.