Thủ tục làm đơn khiếu lại về việc bắt người đi cai nghiện không đúng với pháp luật của UBND xã nam hồng. huyện đông anh.
Vợ chồng Tôi sinh được 2 người con trai. Cháu thứ 1sinh năm 1985. Và cháu
thứ 2 sinh năm 1990. Cho đến nay 2 cháu đã trưởng thành con thứ nhất đã có gia
đình và được một cháu gái năm nay đã tròn 2 tuổi và con trai thứ 2 đang theo
học năm thứ nhất tại 1 trường cao đẳng tại Hà Nội.
Cuộc sống của gia đình tôi tuy vẫn còn khó khăn về mặt kinh tế xong vợ
chồng tôi cũng phấn khởi khi các con trưởng thành được sự nuôi dậy của cha mẹ. Cháu
thứ 1 đã hết nghĩa vụ quân sự năm 2007 và chúng tôi đã lấy vợ cho cháu và ở
riêng nhà kế bên cùng gia đình tôi. 2 vợ chồng cháu tuy ở riêng nhưng vẫn không
khỏi sự chăm lo của bố mẹ lo toan hàng ngày. Vợ thì ở nhà nuôi con nhỏ còn
chồng thì đi làm ăn kiếm tiền nuôi vợ con. Cháu đã mở 1 cửa hàng bán điện thoại
tại khu vực gần nhà chừng 500m.cùng nơi cư trú.Cuộc sống của gia đình tôi tưởng
như đầm ấm và hạnh phúc nào ngờ nỗi đau lại ập xuống gia đình tôi. Nói đến đây
ko biết phải kể chi tiết cho các Anh chị Luật Sư thế nào đây nhỉ trong lòng tôi
ko còn tâm trạng nữa sao.núc này đã là gần 1h đêm rồi mà tôi vẫn trăn trở câu
trình bày với các luật sư xin tư vấn giúp gia đình tôi xem sao nhé .
Cháu bán điện thoại được 2 tháng thì cháu có đi học nghề sửa chữa điện thoại
của 1 anh ở xã bên cạnh để về có thêm tay nghề sửa chữa. học được 1 thời gian
chừng tháng thì anh vào nhà chơi và nhiều lần ăn cơm uống rượu và thấy thân
thiện. Nào ngờ đâu lần thứ 3 anh ta vào nhà ăn cơm xong và rủ nhau ra cửa hàng
ĐT để mượn xe máy của cháuvà đã ko mang trả nữa. Mấy hôm sau được biết anh ta
đã đem chiếc xe máy đó mang đi cắm cho hiệu cầm đồ để tiêu xài. Lúc đó hai vợ
chồng cháu ra nhà để đòi thì anh ta ko có nhà và cô vợ anh ta nói là chồng con
cô ta chơi cờ bạc ai bảo cho mượn cô ta ko biết. Lúc đó 2 cháu âm thầm đi về và
cũng lập đi lập lại nhiều lần ra đòi nhưng anh ta đều trốn tránh ko ở nhà . Vào
một lần nữa là vào ngày 27 thánh 4 năm 2009 khi cháu ra đòi thì được anh ta rủ
vào phố chơi và cho hút thử thuốc phiện ở khu đó gọi là phố chợ ở xã Tiền Phong
tỉnh Vĩnh Phúc. Lúc đó tổ dân phòng khu vực đi kiểm tra vào và bắt được và lập
biên bản xử phạt 200.000 đồng và ĐT cho công an xã nhà ra và bàn giao về xã. Cùng
ngày hôm đó xã nhà cũng đã làm hồ sơ xử phạt tiền và Làm bản kiểm điểm cháu
xong cho cháu về nhà và cháu về ko hay cho bố mẹ vợ con biết gì hết.
Mãi đến 5h ngày 4 tháng 5 năm 2009, tôi được tin như xét đánh cô con dâu
ĐT cho tôi đang làm ở cơ quan ở Hà Nội báo tin là con trai ở nhà bị công an gọi
vào xã lúc 4h chiều và bắt luôn đi cai nghiện. Lúc đó tôi thật sự ko đủ can đản
để phóng xe về nhà nữa và thấy mắt mình như tối sầm lại và đt cho con dâu và
bảo cháu bố ko về kịp con vào hỏi xem bắt về lý do gì. Sau khi tôi về đến nhà
thì mọi chuyện đã kết cục con tôi đã đưa đi cai nghiện ngay chiều hôm đó rồi. Cho
đến hôm nay cháu đã được gần 6 tháng rồi tôi mới có đủ can đản để hỏi các anh
chị luật sư xem cho trường hợp của con tôi sao pháp luật lại bắt nhanh đến như
vậy. mà không cho bố mẹ vợ con hay biết để có biện pháp ngăn ngừa cũng như
10/19/2009 để giáo dục. Mà tôi được biết luật pháp bắt người đi cai cũng phải
công khai đúng luật chứ. Nếu con tôi cho dù đã hư hỏng thì trước sau cũng ko tránh
khỏi pháp luật.
Vậy gia đình tôi muốn thôi thì cháu đã sai lầm rồi nhưng vẫn ko phải là
con nghiện thực sự , vậy chúng tôi muốn làm đơn bảo lãnh cháu để được về nhà
dạy bảo và giáo dục có được ko xin các anh chị cho gia đình biết nhé. nếu được
thì phải làm đơn từ như thế nào??????xin kính bút chờ hồi âm
.thanhdat_652000..ĐT 097.985.1360