Khi bạn vội vã

Chủ đề   RSS   
  • #251978 31/03/2013

    tanphuocvo1987
    Top 500
    Male
    Lớp 1

    Cần Thơ, Việt Nam
    Tham gia:26/08/2011
    Tổng số bài viết (365)
    Số điểm: 2919
    Cảm ơn: 381
    Được cảm ơn 234 lần


    Khi bạn vội vã

     

    Cùng đọc và suy ngẫm về cuộc sống  và lịch sử nhé :

    Chúc các thành viên dan luật ngày cuối tuần nhiều niềm  vui và hạnh phúc bên người thân, gia đình và bạn bè

    Chúc sức khỏe.

    KHI BẠN VỘI VẢ.

    Hai cha con nhà nọ sinh sống bằng nghề làm nông trên một mảnh đất nhỏ ở miền quê. Mỗi năm, họ lại đánh xe bò nhiều đợt lên thành phố gần đó để bán rau quả, những thứ họ tự tay trồng. Ngoại trừ việc cùng danh tánh và sống chung dưới một mái nhà, hai cha con hầu như chẳng có điểm gì giống nhau. Người cha luôn bình tâm trước mọi việc, còn người con trai thì lúc nào cũng vội vàng.

    Một buổi sớm tinh mơ nọ, hai cha con thức dậy, chất hàng lên chiếc xe bò để bắt đầu một cuộc hành trình dài như mọi khi. Anh con trai tính trong đầu rằng nếu họ đi với tốc độ nhanh hơn và không nghỉ qua đêm, chỉ sáng sớm hôm sau họ sẽ tới được chợ. Thế là anh dùng cây liên tục thúc con bò, hối nó bước mau hơn.

    - Từ từ thôi, con ạ! – người cha bảo – Từ tốn sẽ giúp con sống lâu hơn đấy.

    - Nhưng nếu chúng ta đến chợ sớm hơn những người khác, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội bán hàng giá cao hơn – anh con trai cãi.

    Người cha không đáp. Ông kéo sụp chiếc nón xuống che mặt và ngủ tại chổ ngồi của mình. Thấy thế anh con trai càng bực mình và khó chịu, anh cố thúc con bò đi nhanh hơn nữa.

    Bốn giờ sau, họ đi ngang qua một ngôi nhà nhỏ. Người cha thức giấc, mỉm cười và nói:

    - Tới nhà chú con rồi. Chúng ta ghé vào hỏi thăm chú ấy một tiếng.

    - Nhưng chúng ta đã trễ mất gần một giờ rồi. Con trai ông càu nhàu.

    - Trễ thêm vài phút nữa cũng chẳng sao. Chú và bố là chổ ruột thịt, có mấy khi gặp được nhau đâu. Người cha chậm rãi đáp. Rồi họ dừng lại và ghé vào ngôi nhà.

    Chàng trai trẻ càng sốt ruột tức tối khi thấy cha và chú ngồi huyên thuyên cười nói. Gần một tiếng sau, hai cha con anh từ giã chú và anh tiếp tục lên đường. Lúc này, đến phiên người cha cầm lái. Khi đến một ngã ba, người cha quẹo xe sang phải:

    - Đường bên tay trái ngắn hơn mà bố – người con nói.

    - Bố biết, nhưng đường bên tay phải đẹp hơn nhiều.

    - Chẳng lẽ bố không biết quí thời giờ à? Chàng trai trẻ mất kiên nhẫn.

    - Ồ bố quí thời giờ lắm chứ! Chính vì thế bố mới muốn ngắm nhìn cảnh đẹp và tận hưởng trọn vẹn mỗi giây phút.

    Con đường mà người cha đi có nhiều khúc uốn quanh, băng xuyên qua những đồng cỏ chật hẹp mọc đầy hoa dại và có cả một dòng suối mát trong chảy dọc theo – thế nhưng người con trai đã để lỡ mất dịp ngắm nhìn phong cảnh đẹp ấy. Anh ngồi nhấp nhỏm bên trong xe, lòng bồn chồn và hết sức lo lắng vì sợ đến trễ. Anh cũng không nhận thấy rằng hoàng hôn hôm ấy mới đẹp làm sao.

    Trời sập tối, hai cha con đến một nơi trông như một khu vườn khổng lồ đầy hương sắc. Người cha khoan khoái hít thở hương thơm làm xao xuyến lòng người của những bông hoa, lắng nghe tiếng suối róc rách và đỗ xe lại.

    - Chúng ta sẽ ngủ lại đây – ông thở dài.

    - Từ giờ về sau con không bao giờ đi cùng với bố nữa – anh con trai tức tối nói – Bố thì chỉ thích ngắm hoàng hôn và xem hoa hơn là kiếm tiền!

    - Tại sao lại không như thế chứ, đó chẳng phải là những điều đẹp nhất mà từ trước đến giờ con vẫn nói đấy sao?

    Vài phút sau, ông thiếp vào giấc ngủ. Trong khi con trai ông nhìn mãi những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời, mong cho đêm chóng qua. Đêm như dài vô tận và người con trai chẳng hề chợp mắt.

    Trước lúc mặt trời mọc, chàng trai trẻ nhanh chóng đánh thức cha anh dậy. Họ lại tiếp tục đi. Sau khi đi được khoảng một dặm, tình cờ họ gặp một người nông dân đi đường – một người xa lạ 0 đang cố kéo chiếc xe ra khỏi một vũng lầy.

    - Chúng ta giúp ông ấy một tay đi nào – người cha già thì thầm

    - Để mất thêm thời gian nữa à? Chàng trai như muốn nổi đóa lên.

    - Con bớt căng thẳng một chút đi, có thể chính con cũng đang bị kẹt vào một vũng lầy nào đó. Chúng ta nên giúp đỡ người khác khi họ cần – đừng quên điều đó con ạ!

    Anh con trai quay đi mà trong lòng hết sức tức giận.

    Khi họ giúp người nông dân kia kép được chiếc xe khỏi chổ lầy thì đã gần 8 giờ sáng. Đột nhiên, có một ánh sáng hết sức lớn lóe lên như muốn tách đôi bầu trời ra. Sau đó là một âm thanh nghe như tiếng sấm. Ở xa phía bên kia ngọn đồi, bầu trời trở nên tối đen.

    - Chắc là trong thành phố có mưa dông lớn. Người cha đoán.

    - Nếu chúng ta nhanh chân hơn, có lẽ giờ này chúng ta đã bán gần hết hàng rồi. – Người con lầm bầm.

    - Bình tĩnh đi…con sẽ sống lâu hơn, và con sẽ tận hưởng cuộc sống được nhiều hơn – ông già nhẹ nhàng khuyên nhủ con mình.

    Khi hai cha con đến được ngọn đồi mà trông xuống sẽ thấy toàn cảnh thành phố, trời đã xế chiều. Họ dừng lại và nhìn xuống phía bên dưới một lúc lâu. Không ai nói với nhau một lời nào. Cuối cùng, chàng trai trẻ đặt tay lên vai cha anh rồi nói:

    - Con đã hiểu những lời bố nói rồi.

    Họ quay chiếc xe lại và bắt đầu trở về nhà, rời xa cái thành phố có tên là Hiroshima của Nhật Bản.

    Nguồn :http://51deal.vn/blog/2013/03/24/truyen-hay-51deal-vn-khi-ban-voi-va/

    Học văn cho võ bất phu

    Học võ cho văn bất nhược

    Văn không võ, văn thành nhu nhược

    Võ không văn, võ hóa bạo tàn.!

     
    18602 | Báo quản trị |  
    5 thành viên cảm ơn tanphuocvo1987 vì bài viết hữu ích
    sunshine19 (31/05/2018) bingger (27/01/2014) longquochan (08/04/2013) khanghailaw (08/04/2013) giodong_lkt1 (31/03/2013)

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

2 Trang 12>
Thảo luận
  • #253622   07/04/2013

    HaiAnh82
    HaiAnh82

    Male
    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:07/04/2013
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 5
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 1 lần


    Tranh luận về " Xin Chào " !

    Tranh luận về “Xin Chào” (Trích từ Blog của Joe- Blog 24/7)

    Theo bạn, nên dùng “Xin chào” hay “Hêlô” khi gặp du khách nước ngoài? Bài viết dưới đây hoàn toàn chỉ là ý kiến, cách quan sát riêng của Joe về việc này, xin giới thiệu cùng bạn đọc thứ 6 tuần này.

     

    Cách đây mấy tháng tôi có viết bài về từ “Xin Chào”. Theo tôi, người bán hàng ở Việt Nam không nên chào khách Tây bằng từ “Hello”, từ Xin Chào hay hơn nhiều. Tôi gửi bài tới tạp chí, tự post một số nơi. Nhiều người nhảy vào nhận xét. Vì là một đề tài hấp dẫn nên tôi muốn mở rộng cuộc tranh luận, nhờ các bạn góp ý, xem quan điểm của số đông ra sao.

     

    Trước hết, tôi trích đăng lại bài Xin Chào của tôi.

     
    Tôi có cơ hội đi nhiều nước ở Châu Á. Ở Nhật, khi tôi bước vào cửa hàng thì người ta cúi đầu và nói “Konichiwa”, nghe rất hay, cách lịch sự chỉ có ở Nhật. Ở Lào, người ta chào khách bằng “Sabai-dee”, dù khách là người Lào 90 tuổi hay người Tây vừa sang hôm qua. Ở Thái, nơi trình độ tiếng Anh rất cao, người ta chắp hai tay và nói “Sawatdee-Kaa” (hoặc Sawatdee-Krap nếu người nói là người nam). Ở Hàn Quốc là “Ahn-Nyeong Hah-Seh-Yo”, ở Campuchia là “Choum-reap-sua”, ở Mông Cổ là “Sain-baina-uu”.
     
    Vậy tại sao ở Việt Nam cứ gặp khách Tây là “Hêlô! Hêlô!”, như các anh chị bán hàng đang tham gia chương trình trao giải đặc biệt của Đại sứ quán Anh tài trợ?
     
    Xin chào là một từ đẹp, nghe thanh lịch và tình cảm - kể cả không hiểu nghe vẫn thấy hay.
     
    Tôi hỏi nhiều người phục vụ, bán hàng tại sao không chào khách nước ngoài bằng từ “Xin chào”. Họ trả lời rằng họ muốn làm hài lòng khách tối đa; chào bằng tiếng Tây sẽ khiến cho người Tây thấy vui. Rất tiếc không phải vậy.
     
    Khách nước ngoài nghe từ “Xin chào” sẽ thấy sướng tai (nó lạ, nó hay). Khách nước ngoài nghe từ Hêlô có lẽ không sướng tai bằng. Theo tôi, một người bán hàng chào khách Tây bằng “Hêlô” là chấp nhận theo văn hóa của khách (mà có theo được đâu), còn chào bằng “Xin chào” là lịch sự mời khách theo văn hóa của nơi mà khách đang đến thăm.
     
    Thử tưởng tượng nhé, một anh Việt Nam mua sắm ở nước ngoài. Anh đi đâu cũng được chào bằng “Xin Cháo, Xin Cháo” (phát âm Tây hóa cũng như cách phát âm từ Helô ở Việt Nam có sự độc đáo của nó). Lúc đầu anh ấy cảm thấy vui, nhưng nghe 10.000 lần “xin cháo” niềm vui ấy biến mất; “Hello”, nói với giọng uyển chuyển và nhẹ nhàng của người Anh, nghe hay hơn nhiều!
     
    Đi nơi mới thích tiếp cận cái mới, vậy tại sao các anh chị bán hàng vẫn cứ nghĩ khách nước ngoài sẽ thích nghe từ “Hêlô”?
     
    Thêm vào đó, “Hello” là tiếng Anh. Người Pháp sẽ không thích “bị chào” bằng tiếng Anh đâu. Tất cả người Pháp đều biết từ Hello, nhưng sang Paris ăn sáng không người làm bánh nào sẽ chào tôi bằng “Hello” cả, đó là cái chắc. Người Đức, Người Nga, Người Tây Ban Nha - số lượng người “dị ứng” tiếng Anh vẫn còn cao; họ công nhận tiếng Anh là tiếng quốc tế nhưng sự công nhận ấy mang tính miễn cưỡng. Vậy nói Hello với khách Tây biết đâu cửa chưa kịp đóng là đã mất tình cảm.
     
    Tiếng Việt là sự lựa chọn an toàn nhất.
     

     
     
    Là chuyện nhỏ nhưng không nhỏ. Tôi đã dẫn nhiều người Canada du lịch ở Hà Nội và Sài Gòn; ai cũng nhắc chuyện này. “Tại sao người Việt không có cách chào truyền thống”, họ hỏi. “Nhật có, Hàn quốc có…”
     
    “Họ có cách chào rất hay”, tôi trả lời. “Chỉ có điều là họ hơi ngại nói.”
     
    Người Việt Nam nói chung khá khiêm tốn, quý khách, dễ hòa nhập, nhưng hòa nhập đến mức thay cách chào của Ta bằng cách của Tây ,“hé lộ” một điều…khó nói! Cách chào là một trong những điều thiêng liêng nhất của một ngôn ngữ, là điểm khởi đầu và khép lại một cuộc trò chuyện. Nói cách khác, “Xin chào” là một món quà rất có giá trị, không tặng người ta thì …phí quá!

     

    Viết xong tôi tự tin rằng quan điểm của tôi là đúng. Tôi là người Tây mà, tôi quá hiểu cảm giác của người Tây sống ở Việt Nam! Nhưng có một điều tôi chưa tính đến.

     

    “Người Việt Nam thường không hay nói 'xin chào' theo nghĩa của ngôn ngữ khác như 'Hello', 'Koinchiwa'”, một bạn tên Kim Chi nhận xét trên mạng. “Người Việt sẽ chào cụ thể hơn 'Chào Anh, Chị, v.v…Nếu nói 'xin chào' không trong tiếng Việt, phải là ngang hàng, nếu không sẽ là thất lễ”.

     

    “Jo nhầm rồi”, một bạn tên Trà My nói thẳng hơn. “Thực tế người Việt Nam thường ‘không chào’ nhau. Nếu bạn bè gặp nhau: mỉm cười là đủ hoặc là ‘khỏe không?”

     

    Dương Xuân Nghị, một tay Piano kiêm blogger hiện đang ở thành phố quê tôi, nói rõ hơn về sự “ác cảm” do từ Xin chào mang lại trong mắt (và tai) của người trẻ.

     

    “’Xin chào’ có trong từ điển tiếng Việt hẳn hoi, có trong hầu hết tất cả phần dịch của các sách ngoại ngữ giao tiếp, nhưng đây lại là một từ gần như tuyệt chủng trong giao tiếp hằng ngày. Chỗ duy nhất mà tôi biết nơi “Xin chào” được chính thức hóa là nhà hàng gà rán Kentucky (KFC). Và thú thật, tôi có ác cảm với nó ngay từ lần đầu nó được áp dụng hồi tôi còn học cấp Hai.

     

    Như thường lệ, ta bắt đầu bằng tiếng Anh. Trong Anh ngữ, từ chào thông dụng nhất mà tầng lớp nào cũng có thể dùng là “Hi.” “Hi” vừa ngắn gọn, vừa vui tươi, và đặc biệt là ta có thể nói “Hi” kèm theo một nụ cười khoe răng.

     

    Còn trong tiếng Việt: “Xin chàooo!” Thú thật tôi không hiểu vì sao KFC lại đề ra quy định này cho nhân viên. Từ “Xin chào” nghe rất buồn và rất thiếu tự nhiên. Buồn là vì nó là từ cấu tạo bởi thanh ngang nối tiếp bằng một thanh huyền. Thiếu tự nhiên là vì ngoài đời không ai dùng từ này để chào hỏi cả. Từ “Xin chào” gần như là từ lý thuyết/từ dịch, chỉ xuất hiện trong sách vở. Thay vì “Xin chào”, tại sao KFC không hân viên nói “Chào anh”, “Chào chị”, “Chào em”? Hoặc đơn giản hơn, với phong cách hiện đại, chủ đề thức ăn nhanh và trẻ trung của KFC, nói “Hi” là gọn lẹ và hợp nhất với tiêu chí của nhà hàng.”

     

    Chuyện bạn Nghị là người Việt Nam viết bài ở Vancouver để bảo vệ từ “Hi”, còn tôi là người Vancouver viết bài ở Việt Nam để bảo vệ từ “Xin chào” chứng tỏ rằng Thái Bình Dương ngày càng nhỏ đi. Nhưng đó là chủ đề khác - quay lại vấn đề chính.

     

    Người Việt Nam nên chào khách Tây bằng cách nào? Tôi nghĩ “Hello” không được vì những lý do nêu trên. Giờ tôi nghĩ “Xin chào” cũng không được vì cách chào khách Tây phải giống cách chào khách Việt mới ổn, mới hết sự phân biệt ngầm (dù thân thiện hay không) hiện dang xảy ra. Nếu phải lựa chọn giữa “Hello” và “Xin chào” đương nhiên “Xin chào” là lựa chọn tốt hơn, nhưng cả hai từ đều…thiếu thiếu.

     

    Người Việt Nam chào khách Tây bằng “Chào Anh, Chào Chị….” có phải đòi nhiều quá không? Ở Thái Lan cách chào truyền thống phụ thuộc giới tính (của người nói) nhưng người Thái vẫn sử dụng thoải mái với khách Tây, không lộ quốc tịch của khách hàng qua nội dung của lời chào. ‘Không chào’ là lựa chọn buồn nhất (ít nhất phải có hành động!). Hay sau này người Việt Nam sẽ chào nhau bằng “Hi” hết, người bán hàng dùng “Hi” với khách Tây là phải rồi, hết cuộc tranh luận.

     

    Các bạn nghĩ sao?

     

    Joe

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn HaiAnh82 vì bài viết hữu ích
    tanphuocvo1987 (08/04/2013)
  • #253751   08/04/2013

    longquochan
    longquochan
    Top 75
    Male
    Lớp 5

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:04/03/2012
    Tổng số bài viết (799)
    Số điểm: 7274
    Cảm ơn: 215
    Được cảm ơn 446 lần


    Cuộc sống có quá nhiều thứ để chúng ta học tập,chỉ tiếc rằng mình không có đủ thời gian và sức lực để học thôi.Có những thứ tưởng chừng như rất nhỏ bé nhưng nếu ta hãy thử làm và ngẫm chúng ta mới hiểu được giá trị của nó.Mình cũng đã có rất nhiều lúc vội vã và mình đã học được sự từ tốn làm việc của em mình.

    Nhiều lúc bị buộc làm 1 việc làm mà chúng ta không thích hoặc muốn làm thật nhanh để làm việc khác chúng ta thường có thái độ làm việc hời hợt hoặc làm vội vã cho xong,thế nên kết quả thường không được như mong muốn.Nhưng hãy thử làm cẩn thận,từ tốn một lần thôi chúng ta sẽ thấy thực ra làm việc đó cũng vui đó chứ,và kết quả nhiều khi  vượt ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.

    Nói như vậy không có nghĩa là làm việc gì cũng chậm quá.

    Biết là vội vã sẽ không tốt,sao nhiều lúc mình vẫn không sửa được.

    Một lỗi nữa là suốt ngày lo lắng và nghĩ về tương lai là sao.:-P.

     

     

    Tư vấn pháp luật miễn phí qua gmail: hoangtunglkd.neu@gmail.com.

    Hãy nhớ rằng những gì bạn biết chỉ là một hạt cát, còn những điều bạn chưa biết mới đúng là một đại dương.

    Không phải lúc nào bạn cố gắng cũng thành công,nhưng phải luôn cố gắng để không hối tiếc khi thất bại !!!

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn longquochan vì bài viết hữu ích
    tanphuocvo1987 (08/04/2013)
  • #480884   01/01/2018

    thungan991995
    thungan991995
    Top 500
    Chồi

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/11/2017
    Tổng số bài viết (133)
    Số điểm: 1130
    Cảm ơn: 10
    Được cảm ơn 9 lần


    Có lúc trong cuộc đời ta cần phải đi qua thật nhanh, nhưng cũng có lúc ta phải đi chậm lại. Chúng ta nên quý trọng từng khoảnh khắc trong cuộc sống nhưng cũng đồng thời phải biết quý trọng thời cơ và cơ hội đến với bản thân mình

    Cập nhật bởi thungan991995 ngày 01/01/2018 09:16:07 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #482246   15/01/2018

    ttmlinh284
    ttmlinh284
    Top 500
    Female
    Chồi

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:16/11/2014
    Tổng số bài viết (122)
    Số điểm: 1597
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 20 lần


    Lúc nào mình cũng cảm thấy thời gian không đủ để mình làm trọn vẹn, hưởng trọn vẹn cuộc sống. Nhiều khi ước có thêm nhiều thời gian, muốn quãng thời gian vui vẻ nhất tuơi dẹp nhất dài ra. Đôi khi ngồi nghĩ lại cảm thấy tiếc, cảm thấy tại sao mình không làm điều đó nhiều hơn nữa.

     
    Báo quản trị |  
  • #483535   28/01/2018

    thuylinh2311
    thuylinh2311
    Top 75
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:01/12/2017
    Tổng số bài viết (920)
    Số điểm: 9451
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 142 lần


    Sống chậm, không có nghĩa là chúng ta làm mọi thứ cũng chậm. Mọi thứ trong cuộc sống đều có ý nghĩa riêng của nó. Có nhiều khi nhanh một vài phút giây lại dẫn đến chậm cả một cuộc đời. Sống chậm có thể hiểu là "thái độ sống". Có nghĩa là mọi khoảnh khắc đều được lưu giữ, có nghĩa là dành thời gian để suy nghĩ về cuộc đời mình, nghĩ về tương lai và để yêu thương gia đình, yêu thương bạn bè, yêu thương bản thân nhiều hơn.

     
    Báo quản trị |  
  • #490694   30/04/2018

    tieukhanh95
    tieukhanh95
    Top 150
    Male
    Lớp 4

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:06/11/2017
    Tổng số bài viết (597)
    Số điểm: 6012
    Cảm ơn: 58
    Được cảm ơn 107 lần


    Cuộc sống thường này luôn trôi qua một cách vội vã khiến chúng ta bỏ lỡ rất nhiều thứ quý giá trong cuộc sống. Đôi khi chúng ta nên sống chậm lại để cảm nhận những điều thú vị, yêu thương từ những người xung quanh chúng ta. Sống chậm lại để tâm hồn được nghỉ ngơi giữa cuộc sống bộn bề đầy lo toan.

     
    Báo quản trị |  
  • #491289   08/05/2018

    Câu chuyện của ngừoi cha ở trên thật ý nghĩa và thâm thúy. Trong cuộc sống chúng ta không nên quá vội vã trong mọi chuyện, đứng trước mọi sự vịêc chúng ta nên bình tĩnh đón nhận để và xử lý. Vịêc nôn nóng hấp tấp đôi khi sẽ làm cho kết quả sự việc tệ hơn.

     
    Báo quản trị |  
  • #491293   08/05/2018

    Với cuộc sống hiện đại thời nay thì con người đã quen với việc lao vào công việc và hầu như là làm mọi thứ một cách nhanh chóng. Đồng ý là thời đại yêu cầu nhưng đôi khi con người bỏ qua rất nhiều thứ, đặc biệt là việc tận hưởng những điều tốt đẹp xung quanh, ngay cả thời gian dành cho gia đình cũng trở nên ít đi.

     
    Báo quản trị |  
  • #491708   14/05/2018

    vytran92
    vytran92
    Top 200
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:08/06/2016
    Tổng số bài viết (440)
    Số điểm: 3190
    Cảm ơn: 32
    Được cảm ơn 72 lần


    Việc quản lý thời gian để cân đối giữa công việc và tận hưởng thành quả, thú vui trong cuộc sống không phải là điều đơn giản. Ai làm được thì có thể xem như là họ cũng đã sống trọn vẹn cuộc đời của họ rồi. Chúng ta qua câu chuyện trên thì mỗi người cũng sẽ rút ra được bài học cho riêng mình.

     
    Báo quản trị |  
  • #492608   25/05/2018

    giangthingochuong
    giangthingochuong
    Top 500
    Female


    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/05/2018
    Tổng số bài viết (335)
    Số điểm: 2012
    Cảm ơn: 55
    Được cảm ơn 26 lần


    Sống vội vã thường bỏ sót những thứ giản dị nhất xung quanh mình, sống vội vã sẽ không thể cảm nhận hết được những thứ quý giá đang diễn ra hằng ngày, cũng như thời gian ở cạnh cha mẹ càng ngày càng ngắn lại, bài học từ câu chuyện trên khiến chúng ta cần suy nghĩ về cách sống của mình để làm sao sống không hối tiếc những gì đã qua.

     
    Báo quản trị |  
  • #493128   31/05/2018

    sunshine19
    sunshine19
    Top 150
    Lớp 3

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:02/12/2017
    Tổng số bài viết (613)
    Số điểm: 4350
    Cảm ơn: 210
    Được cảm ơn 136 lần


    Hãy sống chậm lại, bớt vội vã
    Sống chậm dường như kéo ta bước chậm lại, đưa con người trở về với bề sâu, bề xa, những góc khuất trong tâm hồn, chầm chậm lắng nghe và suy ngẫm.
    Sống chậm! Chậm lại để không hời hợt. Chậm lại không phải là để thụ động tận hưởng. Chậm lại để nhìn lại. Chậm lại để… nhanh hơn.
     
    Báo quản trị |  
  • #493190   31/05/2018

    vyvy2409
    vyvy2409
    Top 75
    Female
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:11/09/2017
    Tổng số bài viết (925)
    Số điểm: 8647
    Cảm ơn: 47
    Được cảm ơn 177 lần


    Nôn nóng, vội vã giải quyết một sự việc gì đó thường không đem lại kết quả tốt, giống như trong câu chuyện trên việc nhanh chóng để đạt được một mục đích nào đó có thể giải quyết vấn đề cấp thiết trong thời gian ngắn nhưng lại không phải giải pháp tối ưu. Sống chậm, sống vội ra sao cần phải đặt đúng thời điểm, đúng vấn đề, việc quản lý thời gian sao cho phù hợp không phải là điều đơn giản.

     
    Báo quản trị |  
  • #493203   31/05/2018

    thuylinh2311
    thuylinh2311
    Top 75
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:01/12/2017
    Tổng số bài viết (920)
    Số điểm: 9451
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 142 lần


    Bạn cảm thấy cuộc sống trôi qua rất nhanh, điều đó khiến bạn thấy mình phải sống vội vàng lên nếu không sẽ bị bỏ lại ở phía sau. Bạn quay cuồng trong chính áp lực của chính mình và sự cân bằng lúc này trở thành thứ quá xa xỉ trong cuộc sống bồn bề. Hãy chấp nhận một thực tế rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng tốt đẹp, bạn không thể loại bỏ tất cả stress. Và bạn không cần thiết phải tỏ ra bận rộn từng giây mỗi phút trong ngày. Hãy tập thói quen nói "không" với những thứ mà bạn không muốn, hoặc không có thời gian để thực hiện và đừng cảm thấy tội lỗi vì điều này. 

     
    Báo quản trị |  
  • #493225   31/05/2018

    giangthingochuong
    giangthingochuong
    Top 500
    Female


    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/05/2018
    Tổng số bài viết (335)
    Số điểm: 2012
    Cảm ơn: 55
    Được cảm ơn 26 lần


    Trong cuộc đời mỗi người, sẽ có những giai đoạn phải đi nhanh hơn, làm nhiều hơn những giai đoạn khác, không thể nào làm bất kỳ việc gì cũng chậm và nghĩ ngợi những thứ không phù hợp với mình.

    Tuy nhiên, dù rằng mình có sống nhanh hay sống từ từ thì cũng nên biết cách sắp xếp cuộc sống sao cho phù hợp với bản thân mình để có thể cảm nhận tốt nhất và luôn vui vẻ với cuộc sống của mình.

     
    Báo quản trị |  
  • #493262   31/05/2018

    MewBumm
    MewBumm
    Top 50
    Male
    Lớp 10

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/09/2017
    Tổng số bài viết (2007)
    Số điểm: 13718
    Cảm ơn: 16
    Được cảm ơn 257 lần


    Mình biết là câu chuyện muốn truyền thông điệp đến bạn đọc về việc không nên sống vội vã. Tuy nhiên việc lấy thảm họa của thành phố Hiroshima để nền cho đức tính trong cuộc sống mình nghĩ không hay lắm, có nhiều cách để diễn đạt mà. Mặt khác, mình nghĩ không phải lúc nào vội vã cũng xấu. Cứ bình bình thong thả khiến cuộc sống bị động, từ từ không phù hợp với những người năng động tí nào.

     
    Báo quản trị |  
  • #493267   31/05/2018

    minhpham1995
    minhpham1995
    Top 50
    Male
    Lớp 9

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/10/2017
    Tổng số bài viết (1446)
    Số điểm: 12229
    Cảm ơn: 9
    Được cảm ơn 211 lần


    Cuộc sống là một vòng quay liên hoàn, chúng ta phải liên tục chạy theo nó, lúc nào cũng phải vội vàng. Nhưng đôi khi sống chậm để thấy được vòng quay đó, sống chậm để cạm nhận được tình thương, sống chậm để nhận thấy sai lầm,... là một điều hết sức quan trọng!

     
    Báo quản trị |  
  • #494671   20/06/2018

    quytan2311
    quytan2311
    Top 150
    Male
    Lớp 3

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:07/04/2016
    Tổng số bài viết (513)
    Số điểm: 4889
    Cảm ơn: 125
    Được cảm ơn 157 lần


    Cuộc sống này với một guồng quay chóng mặt đến như thế, không muốn vội vã theo thì cũng không được. Nhưng nói như thế không có nghĩa là lúc nào ta sống cũng vội vả, mà phải sống chậm lại để suy nghĩ thấu đáo về mọi chuyện, để nhận biết đâu là đúng, đâu là sai, ngẫm nghĩ ra những sai lầm đã mắc phải mà sửa chữa để không vấp ngã nữa.

     
    Báo quản trị |  
  • #494673   20/06/2018

    ngothanhphuong310
    ngothanhphuong310
    Top 500
    Female
    Chồi

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/05/2018
    Tổng số bài viết (201)
    Số điểm: 1154
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 11 lần


    Khi còn nhỏ cảm thấy thời gian sao mà chậm vậy nên cứ làm những chuyện đâu đâu không có ích gì cả cứ thế để thời gian trôi qua, sau này khi đi làm mới thấy thời gian nó nhanh không tưởng, nhiều lúc quẩn quanh với công việc, sống vội vã với mọi thứ không có thời gian để lặng lại để ý những việc đáng ra mình phải trân trọng, tận hưởng những điều mình thích.

     
    Báo quản trị |  
  • #495252   28/06/2018

    hoangyennhi196
    hoangyennhi196
    Top 500
    Female
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/05/2018
    Tổng số bài viết (299)
    Số điểm: 2770
    Cảm ơn: 130
    Được cảm ơn 28 lần


    "Giục tốc bất đạt" quả không sai. Muốn mọi chuyện tốt đẹp, phải bình tĩnh, cận trọng làm.

    Có một ngày, tôi ra khỏi nhà trễ hơn mọi khi, nghĩ "giờ này kẹt xe, trễ làm chắc". Cứ thế mà đâm đầu chạy, thậm chí lách, vượt mặt người đi đường. Kết quả không gì đáng ngạc nhiên, một tiếng "Rầm" xuất hiện. Hậu quả dài ngày là chân thì băng, lò cò hơn 2 tuần, thẹo thọ xấu xí, và hậu quả trước mắt là.... không những lách để đi làm ko trễ giờ mà còn trễ giờ hơn.

     
    Báo quản trị |  
  • #501410   03/09/2018

    dutiepkhac
    dutiepkhac
    Top 150
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Long An, Việt Nam
    Tham gia:21/08/2018
    Tổng số bài viết (543)
    Số điểm: 77128
    Cảm ơn: 13
    Được cảm ơn 178 lần


    Cuộc sống cố thăng có trầm, khi cần nhanh thì phải nhanh khi cần chậm thì nên chậm lại một chút. Ở đời không nên quá vội vã, người xưa có câu "dục tốc bất đạt" để khuyên chúng ta không nên nôn nóng, vội vàng dễ dẫn đến thất bại. Hãy sống như đang thưởng thức một ly café nóng, nhanh quá sẽ bị bỗng mà chậm quá sẽ nhạt nhẽo, mất ngon!

     

    Pháp luật vô hình, tuy không thể thấy nhưng phải biết!

     
    Báo quản trị |