Dân luật có vẻ lười nghiên cứu văn bản nhỉ. Tôi sẽ trích quy định liên quan đến việc giao kết hợp đồng theo quy định của Công ước Viên của Liên hợp quốc về mua bán hàng hóa quốc tế năm 1980:
Công ước Viên của Liên hợp quốc về mua bán hàng hóa quốc tế năm 1980 viết:Ðiều 16:
2. Tuy nhiên, chào hàng không thể bị thu hồi:
a. Nếu nó chỉ rõ, bằng cách ấn định một thời hạn xác định để chấp nhận hay bằng cách khác, rằng nó không thể bị thu hồi, hoặc
b. Nếu một cách hợp lý người nhận coi chào hàng là không thể thu hồi được và đã hành động theo chiều hướng đó.
Ðiều 18:
2. Chấp nhận chào hàng có hiệu lực từ khi người chào hàng nhận được chấp nhận. Chấp thuận chào hàng không phát sinh hiệu lực nếu sự chấp nhận ấy không được gửi tới người chào hàng trong thời hạn mà người này đã quy định trong chào hàng, hoặc nếu thời hạn đó không được quy định như vậy, thì trong một thời hạn hợp lý, xét theo các tình tiết của sự giao dịch, trong đó có xét đến tốc độ của các phương tiện liên lạc do người chào hàng sử dụng. Một chào hàng bằng miệng phải được chấp nhận ngay trừ phi các tình tiết bắt buộc ngược lại.
Có mấy vấn đề như thế này:
+ Chào hàng này không thể thu hồi do bên chào hàng đã quy định rõ như vậy;
+Chấp nhận chào hàng có hiệu lực khi người chào hàng nhận được vào ngày 13/10/2009 nếu bên được chào hàng chứng minh được rằng thời hạn từ ngày 18/9/2009 đến ngày 13/10/2009 là
thời hạn hợp lý mà lời chào hàng không đương nhiên bị hủy bỏ. Nếu bên chào hàng chứng minh được rằng, thời hạn hợp lý mà bên được chào hàng phải trả lời chấp nhận chỉ từ 18/09/2009 đến 3/10/2009 thì đương nhiên, việc công ty A bán số hàng đó cho công ty khác hoàn toàn đúng quy định của pháp luật.
Đời người ngắn hay dài há do ý muốn. Đã biết như thế mà còn tham sống, há không phải là u mê. Đã biết như thế, mà còn sợ chết há không phải là tuổi trẻ lưu lạc tha hương đến nỗi quên cả đường về. Đã biết như thế người chết đi có khi lại hối hận là từng tham sống cũng nên - Trang Tử
Dịch nghĩa:
Sống chắc gì đã sướng mà chết chắc gì đã khổ. Sống chết thật ra không khác nhau bao nhiêu. Con người ta khi sống chẳng qua là một giấc mộng lớn. Khi chết đi chính là tỉnh mộng. Không chừng sau khi chết, lại thấy rằng trước đó mình cứ ham sống thật là ngu xuẩn. Sao không chết sớm hơn. Hệt như sau khi chúng ta trải qua một cơn ác mộng đáng sợ, tỉnh lại cảm thấy giấc mộng vừa qua thật quá dài.