Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
~~~o0o~~
Thủ Đức, Ngày 26 tháng 06 năm 2013
ĐƠN ĐỀ NGHỊ
HÒA GIẢI TRANH CHẤP LAO ĐỘNG
(V/v: Thanh toán lương cho công nhân viên đã nghỉ việc tại công ty)
Kính gửi: Hội đồng hòa giải lao động thuộc Liên Đoàn Lao Động Quận Thủ Đức – Thành phố Hồ Chí Minh
Tôi tên: Đặng Đình Thao
Tên thường gọi: Đặng Khang Vinh
Sinh ngày: 09/02/1992 tại Ân Thi – Hưng Yên
Số CMND: 145637696 Cấp ngày: 24/10/2010 Cấp tại: Công an tỉnh Hưng Yên
Nguyên quán: Thôn La Mát – xã Phù Ủng – huyện Ân Thi – tỉnh Hưng Yên – Vietnam.
Nơi ĐKHK: Ấp 3 – xã Vị Đông – huyện Vị Thủy – tỉnh Hậu Giang – Vietnam
Nơi ở hiện tại: Phòng trọ 8B – số nhà 27 đường số 6 –Tổ 1 – KP3 – P. Tăng Nhơn Phú B – Quận 9, HCM
Tôi xin tường thuật lại sự việc liên quan về lao động và mong được sự trợ giúp từ ngành ban có liên quan.
Vào lúc 11h ngày 19/04/2013, tôi có nộp hồ sơ xin việc vào Công ty TNHH MTV DV Bảo Vệ Thanh Thiên nằm trực thuộc trên địa chỉ số nhà 47 – Đường 10 – KP4 – P. Tam Bình – Quận Thủ Đức – Tp HCM và sau thời gian phỏng vấn trao đổi về tiền lương và thời gian làm việc xong thì tôi đã có hỏi Trưởng phòng nghiệp vụ của công ty lúc bấy giờ là đồng chí Mr. Thống (hiện tại đã nghỉ làm việc tại công ty) về hợp đồng lao động thì nhận được câu trả lời lúc đó là “Để vài bữa nữa công ty in xong hợp đồng đưa cho giám đốc ký rồi gửi cho em sau nhé, bây giờ thì em cứ yên tâm nhận nhiệm vụ và làm tốt công việc được chỉ định đi, có gì đâu mà em phải lo. Không sao đâu!?”
Tiếp sau đó là khi được cấp phát đồng phục và thẻ công tác theo quy định nhân viên bảo vệ của công ty Thanh Thiên, tôi được điều chuyển công tác đi nhận nhiệm vụ bảo vệ tại một địa điểm kinh doanh về Lẩu Bò có tên là Quán Gió Chiều nằm trên địa chỉ số 107 – Đường Phan Văn Hớn – Quận 12 – Tp HCM (gần ngã tư Bà Điểm) vào lúc 14h cùng ngày hôm đó.
Đến thời điểm 15h ngày 25/04/2013, Quán Gió Chiều hoạt động không mấy thuận lợi nên đã cắt hợp đồng dịch vụ bảo vệ với công ty Thanh Thiên do hai bên này chưa có hợp đồng ký kết với nhau và sau đó tôi lại được lệnh từ giám đốc công ty Thanh Thiên là đồng chí Mr. Phương đưa về công tác tại Công ty TNHH Công nghiệp - Thương Mại Giày Da Tích Hanh nằm trên địa chỉ số 156 – Đường Lê Văn Quới – P. Bình Hưng Hòa A – Quận Bình Tân – HCM.
Cho đến 08h ngày 29/04/2013, thì đồng chí Mr. Dũng (nguyên lúc đó là Đội Trưởng Cơ Động) có tới chở tôi về trụ sở công ty Thanh Thiên để gặp giám đốc Mr. Phương và nhận được lệnh đưa xuống công tác tại Công ty TNHH Căn Bậc Hai (tên nước ngoài: Square Roots Company Limited) nằm trên đi chỉ Cụm Công Nghiệp Phú Tân - Ấp Bình Tiền 2 – xã Đức Hòa Hạ - huyện Đức Hòa – Tỉnh Long An.
Cảm thấy tính chất công việc và điều kiện cuộc sống nơi đây không thích hợp với cá nhân nên tôi đã nộp đơn xin nghỉ việc vào ngày 03/05/2013 và đã đưa tận tay giám đốc công ty Thanh Thiên khi giám đốc đang có mặt tại đó.
Công việc thường ngày vẫn diễn ra bình thường và tôi luôn hoàn thành tốt công việc được phân giao tại đây để chờ đủ ngày được xét duyệt cho nghỉ việc (theo quy định là phải viết đơn báo trước 30 ngày mới được nghỉ việc). Cho đến thời điểm 07h20’ sáng ngày 23/05/2013 thì xảy ra tình trạng rách niêm phong tại công ty Square Roots và tôi đã có viết bản tường trình cho Giám đốc nhân sự của công ty Square Roots là đồng chí Ms. Hồng, đồng thời cũng viết đơn xin chuyển đổi công tác và giao tận tay cho Trưởng phòng nghiệp vụ của công ty Thanh Thiên là đồng chí Mr. Nghi khi đồng chí Nghi đang có mặt tại đây. Ngay sau đó đơn của tôi đã được chấp thuận và đồng chí Nghi có hứa hẹn với tôi là “Em cứ hoàn thành hết nhiệm vụ của mình tại đây đi, hết giờ làm thì em về nhà trọ nằm nghỉ ngơi cho khỏe rồi sáng mai (tức ngày 24/05/2013) anh sẽ xuống chở em về và sắp xếp công việc tại địa điểm mới cho em”.
Kết thúc thời gian làm việc của tôi trong ngày hôm đó vào lúc 18h, tôi đã có gặp đồng chí Ms. Hồng (nguyên là giám đốc nhân sự công ty Square Roots) để trình bày lại chuyện xảy ra tình trạng rách niêm phong vào lúc sáng và cũng gặp gỡ chia tay với mọi người tại công ty Square Roots. Sau đó tôi về nhà trọ của công ty Thanh Thiên thuê cho nhân viên bảo vệ ở lại đó và nằm chờ đồng chí Nghi xuống bố trí cho tôi công việc mới nhưng chờ mãi đến 12h trưa ngày 24/06/2013 vẫn không thấy đồng chí Nghi xuống chở tôi về và phân công cho tôi công việc mới như đã hứa hẹn trước đó, điện thoại cũng không trả lời lại tôi nên tôi đã cùng đồng nghiệp cũ (trước đó cũng là nhân viên bảo vệ của công ty Thanh Thiên nhưng đã nghỉ việc trước thời điểm đó khoảng 7 ngày) tên là Võ Văn Nghi đi về trụ sở công ty Thanh Thiên để trao đổi trực tiếp với giám đốc của công ty về việc này.
Ngay lúc đầu về tới công ty thì tôi đã thấy được hình ảnh giám đốc Mr. Phương ngồi dựa lưng ra ghế, hai chân đi giày gác lên bàn làm việc và tôi cũng đã nhận được câu trả lời lạnh lùng từ giám đốc công ty Thanh Thiên là “Mày về đây làm gì?. Tôi trả lời lại là “Ủa! Một công ty mà sao làm việc đơn phương độc mã quá vậy!? Trưởng phòng Nghi thì kêu về phân công việc mới, từ Long An chạy xe về tới nơi thì giám đốc lại hỏi về làm gì!? Làm việc mà sao không đồng nhất trên dưới gì hết vậy!?”. Ngay lúc đó, thì vợ của giám đốc Mr. Phương mắng chổng sang tôi rằng “Mày nói chuyện cho đàng hoàng nha, thế nào là đơn phương độc mã hả!?” vào lúc đó thì vợ của giám đốc cùng với nhân viên kế toán tên là Ms. Tuyết cùng với một thanh niên khác đang ngồi chơi đánh bài tiến lên ở bàn bên cạnh. Nhân viên kế toán Ms. Tuyết thì cũng hùa theo lời của bà vợ giám đốc là “Mày nói nhiều câu khó nghe lắm đó nhe, cái gì mà là đơn phương độc mã!?. Tôi có đáp lại lời của nhân viên kế toán Ms. Tuyết rằng “Chị Tuyết à! Em về đây để nói chuyện trực tiếp với giám đốc chứ em không hề nói chuyện gì tới chị mà sao em cảm thấy chị căng thẳng quá vậy chị!?”, còn thanh niên kia thì liếc mắt nhìn tôi nhưng không nói gì, ba người họ vẫn tiếp tục chơi đánh bài, giám đốc công ty Thanh Thiên vẫn giữ nguyên hình ảnh ban đầu là hai chân vẫn để lên bàn làm việc và dựa lưng ra chiếc ghế xoay, mắt không rời khỏi màn hình vi tính để trên bàn.
Quá bức xúc vì những thái độ, lời nói, cử chỉ trên của những người có mặt nơi đây nên tôi đã đặt thẳng vấn đề với giám đốc công ty Thanh Thiên rằng “Anh Phương à! Từ ngày đầu tiên em bước chân vào công ty này thì công ty đã giúp đỡ và tạo điều kiện cho em rất nhiều, em trân trọng và biết ơn những gì mà công ty đã dành cho em nhưng theo đơn nghỉ việc mà em đã viết từ ngày 03/05/2013 thì tính đến nay cũng chỉ còn mấy ngày nữa là được nghỉ việc hợp lý theo đơn rồi, vậy nên anh xem thế nào giải quyết cho em sớm hơn quy định được không!?. Một điều bất ngờ nữa xảy ra là một câu trả lời lạnh lùng thứ hai của giám đốc Mr. Phương là ”Đơn của mày tao đã hủy rồi!.
Tôi hơi sững sờ trong giây phút và hỏi ngược lại “Sao đơn em viết xin nghỉ việc mà anh hủy của em là sao!?. Giám đốc Mr. Phương trả lời lại rằng “Thằng Nghi nói nếu nó còn làm thì mày còn làm, đơn của mày tao không giải quyết nữa!”
- Vậy trường hợp của em thì anh như thế nào đây anh!?- Tôi hỏi giám đốc công ty Thanh Thiên
- Mày viết tờ đơn khác ngay lúc này đi rồi tao giải quyết nhanh cho mày. – Giám đốc Mr. Phương nói
Tôi xin tờ giấy rồi viết đơn xin nghỉ việc và nộp tận tay cho giám đốc Mr. Phương ngay lúc đó, giám đốc Mr. Phương cầm đơn xem rồi nói rằng “Tao cho thời hạn từ đây (tức ngày 25/05/2013) đến ngày 10/06/2013 nếu công ty gọi ngày nào, giờ nào thì mày phải đi làm lúc đó nếu không đi thì xem như tự ý nghỉ việc và lương sẽ không được giải quyết!”.
Không đồng ý với cách giải quyết trên nên tôi đáp lại “Anh xem giải quyết thế nào cho thuận tiện đôi bên chứ chẳng lẽ em cứ nằm nhà hồi hộp chờ điện thoại của anh gọi đi làm sao anh? Cơm thì công ty không nuôi, nhà ở thì tự bỏ tiền ra thuê, nằm nhà ngày nào thì không được tính lương ngày đó, từ quê lên đây giờ em sống bằng gì hả anh!?”.
Ngay sau câu nói của tôi vừa dứt thì cũng là lời nói của bà vợ giám đốc Mr. Phương bĩu môi vang lên kèm theo chất giọng khinh chê “Mày nghĩ mày là ai mà cứ nằm rạng háng ở nhà chờ điện thoại!?”
Tôi đáp lại lời của bà vợ giám đốc Mr. Phương “Chị nói gì mà nghe kỳ quá zả, sao lại dùng từ rạng háng nằm chờ”.
Giọng giám đốc Mr. Phương vang lên như muốn giải hòa “Thôi như vậy đi! Người ta muốn nghỉ là phải làm đơn trước 30 ngày, còn mày tao giải quyết được tới ngày 10/06/2013 là chỉ có nửa tháng thôi”.
Tao không đồng ý với câu nói trên của giám đốc Mr. Phương nên tôi nói tiếp “Anh có thể giải quyết nhanh gọn cho em được không anh? Một là ngay bây giờ hoặc sáng ngày mai anh cho em đi nhận nhiệm vụ tại địa điểm mới còn nếu không thì hai nữa là anh cho em được nghi việc kể từ ngày hôm nay, rồi anh cho em phiếu hẹn ngày tới công ty nhận lương, ngày nào tới nhận lương cũng được tùy anh sắp xếp, còn chờ tới ngày 10/06/2013 là em không thể chờ được. Có đi làm cho công ty nữa hay không để em biết, em còn đi xin việc khác nữa chứ cứ nằm nhà em không có cơm ăn đâu. Em từ quê lên đây để đi làm, để mưu sinh chứ không phải lên đây để chơi mà anh kêu em nằm nhà chơi nửa tháng chờ điện thoại của anh như vậy!”.
Giám đốc Mr. Phương tiếp tục nói “Tao giải quyết như thế là nhanh gọn lắm rồi đấy, làm hay không tùy mày!”
Đồng nghiệp cũ của tôi là đồng chí Võ Văn Nghi cũng đang ngồi trong công ty cùng tôi lúc đó đã nói đỡ lời cho tôi để xin giám đốc Mr. Phương rằng “Nể tình bạn của tao với mày, mày xem giải quyết cho nó thế nào đi, nó cũng tội nghiệp lắm Phương à!”. Đáp lại lời cầu khẩn của đồng chí Võ Văn Nghi là câu nói của giám đốc Mr. Phương “Mày cũng biết đó, công ty đâu có nhiều chỗ làm đâu mà đưa nó đi nữa, cứ chờ đi để xem tòa nhà bên đường Đinh Bộ Lĩnh có ký hợp đồng không rồi tao cho nó qua đó làm, đamg đấu thầu cạnh tranh giá cả được hết rồi nhưng họ vẫn chưa ký hợp đồng sao mình dám đổ quân qua đó nhận điểm được!?”.
Tôi có nói tiếp sau câu nói đó của giám đốc Mr. Phương rằng “Dù có hay không thì anh cũng phải giải quyết sớm cho em đi chứ, sao cứ phải rằng buộc nhau như thế làm gì cơ chứ!?”.
Giám đốc Mr. Phương trả lời tôi “Mày đi làm nhiều rồi mày cũng biết đấy, có công ty nào mà giải quyết thoải mái như công ty này không!? Thôi về đi, nếu công ty gọi thì đi làm, nếu tới ngày 10/06 mà công ty không gọi thì tới ngày 25/06/2013 quay lại công ty nhận lương!”.
Sau câu nói đó của giám đốc Mr. Phương tôi trả lời “Thôi nếu không còn gì nữa thì em xin phép em về đây”
Đồng chí Võ Văn Nghi mở lời xin công ty Thanh Thiên cho ứng tạm trước mấy trăm ngàn để hai chú cháu có thể ăn uống cho qua ngày để đợi đến 17h ngày 25/05/2013 quay lại công ty lấy tiền mà công ty đã nợ lương của đồng chí Võ Văn Nghi đúng như công ty đã hứa hẹn và cũng để thuê phòng ở qua đêm nhưng bà vợ của giám đốc Mr. Phương kêu lên rằng “Bây giờ nói thật với anh là em không còn đồng nào, còn tiền em nợ anh thì cứ như hẹn anh tới lấy, để chắc ăn nhất là anh cứ tới công ty vào lúc 17h chiều mai rồi em thanh toán hết cho anh”, theo tâm sự riêng của tôi và đồng chí Võ Văn Nghi thì công ty Thanh Thiên nợ chú ấy 8 triệu hay 12 triệu gì đó, bên cạnh đó còn nợ lương mấy tháng liên tiếp của những nhân viên bảo vệ khác đang còn làm việc cho công ty nữa.
Tôi cùng đồng chí Võ Văn Nghi nhìn nhau rồi lên xe chở nhau về tá túc tạm ở phòng trọ của người bạn cũ trước đây của tôi ở trên địa chỉ số 49A – Đường 6 – Phường Tăng Nhơn Phú B – Quận 9 – Thành phố Hồ Chí Minh (gần Trung Tâm Y Tế Dự Phòng Quận 9). Hai chú cháu đã ngủ nhờ qua đêm tại đây, chiều hôm sau như đã hẹn với công ty Thanh Thiên rồi chú ấy dọn ba-lô lên xe đi về công ty Thanh Thiên để thanh lý khoản tiền mà công ty đã nợ chú ấy, còn tôi thì vẫn ở nhờ phòng trọ và xin ăn ké với những người bạn cùng ở tại đây.
Tôi đã chờ đợi công ty Thanh Thiên gọi điện đi làm từ chiều ngày 24/05/2013 đến sáng ngày 05/06/2013 vẫn không thấy chuông điện thoại từ công ty Thanh Thiên vang lên nên đến tới 09h sáng ngày 05/06/2013 tôi không thể chờ đợi thêm được nữa nên tôi đã nộp hồ sơ xin việc vào Công ty cổ phần quốc tế Phong Phú chuyên về lĩnh vực may jeans xuất nhập khẩu và hiện tại thì tôi vẫn đang làm việc trong Công ty Phong Phú với công việc QC INLINE (Cụ thể là kiểm tra chất lượng sản phẩm chi tiết trên từng công đoạn chuyền may jeans trong nhà máy Phong Phú).
Những ngày sau đó, vẫn không có cuộc gọi nào từ công ty Thanh Thiên nên tôi chuyên tâm vào công việc hiện tại của tôi hơn nhưng lòng người thật sự nhẫn tâm khó lường, vào lúc 10h30’ ngày 10/06/2013 thì số điện thoại của giám đốc Mr. Phương gọi cho tôi hai lần nhưng tôi không thể bắt máy nghe điện thoại của giám đốc Mr. Phương được vì quy định của Công ty Phong Phú là trong thời gian làm việc không được nghe điện thoại hoặc đeo phone tai, còn tôi thì chỉ mới là nhân viên thử việc mới vào công ty nên không dám làm trái quy định sợ bị khiển trách rồi bị trừ lương, trường hợp nặng hơn có thể bị đuổi việc bất cứ lúc nào. Vào giờ nghỉ trưa của công ty Phong Phú, tôi có hỏi mượn điện thoại của bạn bè làm chung để gọi lại cho giám đốc công ty Thanh Thiên nhưng điện thoại bạn bè ai cũng hết sạch tài khoản rồi không nói chuyện được và điện thoại của tôi cũng đồng cảnh như thế nên tôi đành chờ đợi xem giám đốc công ty Thanh Thiên có gọi lại cho tôi nữa không nhưng tôi không hề thấy giám đốc Mr. Phương gọi nữa.
Vào lúc 19h30’ ngày 18/06/2013, tôi có mượn điện thoại của một người bạn tên Tuấn làm chung trong công ty Phong Phú nhắn tin qua điện thoại cho đồng chí Nghi (nguyên là trưởng phòng nghiệp vụ của công ty Thanh Thiên) về vấn đề qua công ty nhận lương vào ngày 25/06/2013 thì đồng chí Nghi đã có nhắn tin trả lời là OK.
Cho tới thời điểm 11h30’ ngày 23/06/2013, sau khi nạp card 10.000vnđ (số tiền đó được quản lý của tôi là Ms. Thơ trong công ty Phong Phú thưởng cho tôi khi tôi hoàn thành kiểm hàng Chico’s đúng như dự kiến của công ty là 60.000vnđ) tôi đã có gọi cho giám đốc Mr. Phương nhưng vừa bắt máy giám đốc Mr. Phương hỏi “Ai vậy?”, sau khi nghe tôi nói “Sếp khỏe không sếp!? Em là nhân viên Đặng Đình Thao nè sếp!” thì giám đốc Mr. Phương quát lớn qua điện thoại “Mày gọi cho tao nữa làm gì? Tao gọi sao mày không nghe máy?” rồi vội vàng tắt máy không kịp nghe câu trả lời từ phía tôi như thế nào nữa. Tôi bấm máy gọi lại mấy lần nhưng giám đốc Mr. Phương bấm máy bận không nghe, ngay lúc đó tôi có nhắn tin ba tin qua điện thoại cho giám đốc Mr. Phương với nội dung cụ thể như sau:
Nội dung hai tin nhắn đầu tiên của tôi đã gửi cho giám đốc Mr. Phương: “Lương của em thì anh tính sao đây anh!?”
Tin nhắn cuối cùng trong ngày 23/06/2013 mà tôi đã nhắn cho giám đốc Mr. Phương vào ngay lúc đó: “Trả lời lần cuối cho em biết, lương của em thì anh tính sao đây, nói rõ để em còn biết đường em tính nữa”
Nhưng tất cả những cuộc gọi của tôi và cả những tin nhắn của tôi đều không nhận được câu trả lời hợp lý nào từ Mr. Phương – giám đốc Công ty TNHH MTV DV Bảo Vệ Thanh Thiên.
Cho đến thời điểm hiện tại, tôi vẫn còn lưu giữ những thứ có liên quan giữa tôi với Công ty Thanh Thiên như:
- 01 thẻ công tác mang tên ĐẶNG ĐÌNH THAO – MSNV 174 do Công ty Thanh Thiên cấp phát khi tôi mới bắt đầu vào nhận việc (có kèm dấu mọc tròn đỏ của Công ty Thanh Thiên đóng giáp lai)
- 01 lý lịch trích ngang mang tên ĐẶNG ĐÌNH THAO mà giám đốc Công ty Thanh Thiên đã gửi cho phía nhân sự của Công ty TNHH Căn Bậc Hai (Square Roots Company Limited) để trình diện tôi với Công ty (có kèm dấu mọc tròn đỏ của Công ty Thanh Thiên đóng và kèm theo chữ ký phía dưới)
- 01 bảng chấm lương thời gian làm việc của tôi được tính từ ngày 01/05 đến hết ngày 23/05/2013 có chữ ký xác nhận của đội trưởng Mr. Hùng (nguyên là chỉ huy mục tiêu tại Công ty Square Roots – Long An)
- Bảng lương tháng 04/2013 của Công ty Thanh Thiên đưa, tôi vô tình đã để thất lạc từ bao giờ không biết.
- Hợp đồng lao động giữa hai bên kể từ ngày tôi vào làm việc đến hiện tại vẫn chưa nhận được bản nào hết.
Tôi mong các phòng/ban liên quan trong Liên Đoàn Lao Động Quận Thủ Đức xem xét và giải quyết giúp tôi trong trường hợp này để tôi có thể nhận lại được lương tháng 05/2013 của tôi sau những ngày làm việc bằng chính công sức của mình. Ngày nào tôi cũng làm việc từ 12 tiếng trở lên, đa số là 24 tiếng liên tiếp rất nhiều ngày như vậy, tăng ca liên tục quá giờ quy định của Bộ Luật Lao Động gần hết cả tháng 05/2013 như vậy mà giám đốc Công ty Thanh Thiên giải quyết xóa sạch lương của tôi như vậy nên tôi không can tâm.
Tôi chỉ cầu khẩn các phòng/ban giúp đỡ tôi, mong sao tôi có thể lấy lại được phần lương xứng đáng với những gì mà tôi đã cố gắng, đã bỏ ra công sức, đã cống hiến trong thời gian qua của tôi.
Trong thời gian chờ đợi tôi xin chân thành cảm ơn!
Trân trọng kính chào!
NGƯỜI LAO ĐỘNG
Đặng Đình Thao
(Tên thường gọi: Đặng Khang Vinh)
Tell: 0165 447 3692 - Email: cs.dangkhangvinh@gmail.com