phuongnguyen.hlu.2809 viết:ko đâu bạn ạ. Như bạn boyluat đã trích điều 121, BLDS.
VD nhé: nếu bạn bị mất một con chó chẳng hạn, bạn đăng báo tìm nó và hứa sẽ thưởng 2 triệu đồng nếu ai đó thấy và mang trả con chó cho bạn. Đây là một sự kiện pháp lí đơn phương nhưng nó ko là giao dịch dân sự...nó chỉ là giao dịch dân sự khi người tìm thấy con chó đem con chó đến nhà bạn và trả cho bạn.
Thân ái!
Tôi không hiểu bạn đang phủ định điều gì.
Về vd của bạn,
-Thứ nhất,tôi chưa nghe đến thuật ngữ sự kiện pháp lý đơn phương mà chỉ mới được học về sự kiện pháp lý. Có thể hiểu đơn giản, dựa trên căn cứ khác nhau thì sự kiện pháp lý được chia thành sự biến và hành vi, ( trong hành vi thì được chia thành hành vi hợp pháp và hành vi không hợp pháp) hoặc sự kiện pháp lý có thể chia thành sự kiện pháp lý đơn giản và sự kiện pháp lý phức tạp. Chi tiết, bạn tham khảo tại Giáo trình luật dân sự.
-Thứ hai, việc "đăng báo và hứa thưởng" đã tự nó đã là hành vi pháp lý đơn phương bởi nó thể hiện rõ ràng ý chí của người thực hiện hành vi đó. Vì thế, nó được coi là một giao dịch dân sự theo quy định tại điều 121, BLDS 2005.
Đời người ngắn hay dài há do ý muốn. Đã biết như thế mà còn tham sống, há không phải là u mê. Đã biết như thế, mà còn sợ chết há không phải là tuổi trẻ lưu lạc tha hương đến nỗi quên cả đường về. Đã biết như thế người chết đi có khi lại hối hận là từng tham sống cũng nên - Trang Tử
Dịch nghĩa:
Sống chắc gì đã sướng mà chết chắc gì đã khổ. Sống chết thật ra không khác nhau bao nhiêu. Con người ta khi sống chẳng qua là một giấc mộng lớn. Khi chết đi chính là tỉnh mộng. Không chừng sau khi chết, lại thấy rằng trước đó mình cứ ham sống thật là ngu xuẩn. Sao không chết sớm hơn. Hệt như sau khi chúng ta trải qua một cơn ác mộng đáng sợ, tỉnh lại cảm thấy giấc mộng vừa qua thật quá dài.