minhlawer29 viết: Chào bạn!Hành vi của A dĩ nhiên là phạm tội do bị cưỡng bức về tinh thần. Vì:
+Tình thế cấp thiết là: là tình thế của người vì muốn tránh một nguy cơ đang thực tế đe doạ lợi ích của nhà nước, tổ chức, quyền lợi ích của mình hoặc của người khác mà không còn cách nào khác là phải gây một thiệt hại nhỏ hơn thiệt hại cần ngăn ngừa.Vd:thấy đám cháy đang diễn ra cần phải phá bỏ một số ngôi nhà chung quanh đám cháy để khoanh vùng và dập tắt đám cháy.
+Còn cưỡng bức về tinh thần: là một người làm hoặc không làm một việc gây thiệt hại cho nhà nước, tổ chức hoặc cho công dân khác do bị người khác cưỡng ép.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa tình thế cấp thiết và cưỡng bức về tinh thần là ý trí:
+Tình thế cấp thiết là tự bản thân mình làm mà không có sự ép buộc của ai.Bằng ý trí chủ quan của mình mà mình tự đưa ra quyết định. Mình hoàn toàn tự do đưa ra quyết định cũng như tự cân nhắc hành động của mình.
+Cưỡng bức về tinh thần thì mình bị ép buộc của người khác buộc mình phải làm một việc mình không muốn làm.
Vậy theo bạn hành vi của A cấu thành tội gì !?
Vậy theo bạn thiệt hại tính mạng, và thiệt hại có khả năng bị mất cái nào nhỏ hơn khi tính mạng không thể định đoạt bằng tiền, và lượng tài sản có thể bị đánh cắp không xác định
Lưu ý mọi người là trong khoa học pháp luật hình sự không có khái niệm tình thế cấp thiết, chỉ có khái niệm sự kiện bất ngờ.
Với luật sư, nói phải có căn cứ, có lý, có tình thì hãng nói. Nói chung chung, nói vu vơ, nói tránh đụng chạm thì tốt nhất là đừng nói.
Làm thì làm làm dứt khoát, làm cẩn thận. Làm mà sợ đầu sợ đuôi, làm không đến đầu đến đũa thì tốt nhất là đừng làm.
Còn luật sư mà nghĩ cái này, nói cái kia; nói một đằng, làm một nẻo thì tốt nhất là nên về quê chăn vịt.
Vinh Quang l Trợ lý Luật sư - CÔNG TY LUẬT VIỆT KIM (www.luatvietkim.com)
M: 0934.666.282 - E: vinhquang@luatvietkim.com - Ad: P1705 - Đ3, 15 Ngọc Khánh, Ba Đình, Hà Nội.