Tanhvcs viết:
Cảm ơn chinamnhi cho mình gmail của bạn nhé.banj hiểu rất kỹ về luật. Đây là vụ án thực tế. Tuy nhiên về mặt lý luận mục đích tội phạm là kết quả cuối cùng mà tội phạm hướng tới. Động cơ là sự thúc đẩy người phạm tội thực hiện hành vi. Trong trường hợp này mục đích cuối cùng của người phạm tội khi thực hiện hành vi là để chiếm đoạt số tiền chứ không phải chỉ là gây thương tích. Động cơ phạm tội được được coi là tình tiết định khung chứ không phải là cấu thành cho việc định tội.
Cảm ơn bạn Tanhvcs, tuy nhiên cách lập luận của bạn còn một vài chỗ theo mình là chưa ổn lắm. Chính xác như bạn nói, động cơ là dấu hiệu định khung chứ không phải dấu hiệu định tội, mục đích mới giữ vai trò quan trọng trong xác định dấu hiệu tội phạm. Phân tích tình huống bạn nêu, mục đích của người đi xe ôm là "quỵt tiền", dựa vào đây bạn và LsTrantrongquy cho rằng nó có dấu hiệu của tội cươp vì đây là tài sản hình thành trong tương lai gì đó v.v...Hiểu như vậy là không đúng về bản chất.
Mình đồng ý là có mục đích quỵt tiền nhưng mục đích đó chỉ đơn thuần là mục đích dân sự, kể từ thời điểm A đã hình thành mục đích quỵt tiền trong đầu thì trách nhiệm hình sự vẫn chưa đặt ra, luật hình sự vẫn chưa điều chỉnh hay nói cách khác chưa có bất kỳ một dấu hiệu tội phạm nào (thỏa mãn 4 yếu tố chủ quan chủ thể khách quan khách thể của tội phạm). Cho đến khi A thực hiện hành vi chém vào gáy của B, đến khi này thì bắt đầu đã thấy dấu hiệu của tội cố ý gây thương tích (nếu thỏa điều kiện về tỷ lệ thương tật). Như vậy mục đích quỵt tiền ban đầu không làm phát sinh trách nhiệm hình sự của A nhưng mục đích gây thương tích để quỵt tiền thì đã làm phát sinh trách nhiệm hình sự. Do đó, trong tình huống này cần phân biệt được rõ ranh giới giữa dân sự và hình sự, không nên có sự lầm lẫn và như mình đã nói, quỵt tiền là mục đích trong dân sự như bạn nói nhưng nó lại là động cơ của tội cố ý gây thương tích trong tình huống này.
Cập nhật bởi chinamnhi ngày 08/03/2018 08:17:52 SA
Đi không, há lẽ trở về không?
Cái nợ cầm thư phải trả xong!
Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt
Trót đem thân thế hẹn tang bồng
Đã mang tiếng ở trong trời đất
Phải có danh gì với núi sông
Trong cuộc trần ai, ai dễ biết?
Rồi ra mới rõ mặt anh hùng