Chính bạn đã trả lời được một phần câu hỏi rồi đấy. Đó là việc phân loại tội phạm phải căn cứ vào quy định tại khoản 3 Điều 8 BLHS, chứ không phải căn cứ vào mức hình phạt mà Tòa án đã tuyên. Bởi lẽ:
Về mặt lý thuyết thì khoản 3 Điều 8 chính là căn cứ pháp lý duy nhất để phân loại tội phạm. Theo đó tội phạm được phân loại dựa vào "mức cao nhất của khung hình phạt đối với tội ấy". Như vậy thì việc phân loại sẽ phải dựa vào khung hình phạt mà người phạm tội bị Tòa án áp dụng để xét xử và quyết định hình phạt đối với họ, chứ không phải là dựa vào mức hình phạt mà Tòa án đã quyết định.
Ở góc độ thực tiễn thì trong một vụ án cụ thể, ví dụ như xét xử bị cáo về tội "Mua bán trái phép chất ma túy" theo khoản 1 Điều 194 BLHS chẳng hạn, có thể Tòa án quyết định hình phạt là 2 năm tù. Nhưng khoản 1 Điều 194 có khung hình phạt là phạt tù từ 2 năm đến 7 năm, nên theo khoản 3 Điều 8 thì tội phạm mà bị cáo thực hiện thuộc loại tội nghiêm trọng, chứ không phải dựa vào mức án 2 năm tù mà Tòa án đã tuyên để kết luận bị cáo phạm tội ít nghiêm trọng.
Hoặc bị cáo bị xét xử về tội "Mua bán trái phép chất ma túy" theo khoản 2 Điều 194. Nhưng do có nhiều tình tiết giảm nhẹ nên Tòa án đã áp dụng Điều 47 BLHS để xử phạt bị cáo mức án dưới 7 năm tù. Trong trường hợp này cũng phải dựa vào khoản 3 Điều 8 để xác định tội phạm mà bị cáo thực hiện (có khung hình phạt từ 7 đến 15 năm tù) là tội phạm rất nghiêm trọng, chứ không phải dựa vào mức án Tòa đã tuyên dưới 7 năm tù để kết luận bị cáo phạm tội nghiêm trọng hoặc ít nghiêm trọng được.
Hãy làm tất cả những gì trong phạm vi cho phép và khả năng có thể!