Tôi là: Tô văn Minh: là người dân tộc thiểu số tại ba chẽ- quảng ninh. Năm 1994 được sự quan tâm của đảng, nhà nước và quân đội tôi được tuyển thẳng vào học tại HỌC VIỆN HẬU CẦN, chuyên ngành sĩ quan chỉ huy xăng dầu bậc đại học. Năm 1999 ra trường về công tác tại cục xăng dầu Tổng kho xăng dầu 186 tại thành phố Hồ chí minh. Năm 2000 tôi xin chuyển công tác về Bộ chỉ huy quân sự tỉnh quảng ninh. Theo như chức danh đã được đào tạo thì tôi được bổ nhiệm chức danh: Trợ lí Xăng dầu- Bộ chỉ huy quân sự tỉnh Quảng ninh. Như vậy thì lẽ dĩ nhiên la công tác nghiệp vụ xăng dầu của Bộ chỉ huy quân sự tỉnh phải do tôi đảm nhiệm. Nhưng thực tế thì chỉ huy đơn vị không những không giao công tác nghiệp vụ xăng dầu của bộ chỉ huy qs tỉnh cho tôi mà lại giao công tác xăng dầu cho những cán bộ không có trình độ về nghiệp vụ xăng dầu đảm nhiệm nên đã để xảy ra tình trạng thâm hụt kho với số lượng lớn nhưng tổ chức, chỉ huy không quy trách nhiệm hay xử lý kỷ luật đối với những cán bộ thiếu năng lực, thiếu trình độ và thiếu tinh thần trách nhiệm trong công tác quản lý cơ sở vật chất của quân đội, của đảng nhà nước và nhân dân. Việc này khi tôi phát hiện ra và có kiến nghị với các cấp thì được trả lời là: Tổ chức giao công tác cho ai thì người đó chịu trách nhiệm trước tổ chức, còn bản thân tôi không được giao công việc thì khi có việc việc gì thì sẽ giao cho làm: ví dụ như: thống kê giao nhận công văn đến, đi; đăng ký lệnh xe;...
sau 5 năm ngồi chơi xơi nước, tháng 12 năm 2005 tôi bị điều xuống ban chỉ huy quân sự hyueenj ba chẽ với chức danh: trợ lí hậu cần ( Theo biểu mẫu biên chế của quân đội thì ở cấp huyện, thị xã, thành phố thuộc tỉnh không có biên chế sĩ quan hậu cần đảm nhiệm chúc danh trợ lí, như vậy là khi tôi nhận quyết định này thì đồng nghĩa với việc đã nằm ngoài biên chế của quân đội ở chính trên quê hương mình, chính cái nơi mà mình là người dân tộc đầu tiên của tỉnh được đào tạo cơ bản nhất, chính quy nhất nhưng không được giao việc .
Do đó tháng 10 năm 2007 tôi được nhận quyết định của quân khu 3 cho ra quân vì thừa biên chế, vì không bố trí vào vị trí nào được. Tôi bức xúc vì phải chăng bản thân tôi:
1, Là người dân tộc thiểu số thấp cổ bé họng nhưng được học hành đầy đủ, đủ sức đảm nhiệm công việc nhạy cảm trong hệ thống ngành hậu cần quân sự tỉnh. Nên chính sách chia rẽ dân tộc và phân biệt dân tộc được thực hiện toàn vẹn.
2, Phải chăng trong cơ cấu ăn chia mắt xích nào đó không bao giờ có chỗ ngồi của tôi.
3, Tôi có phải là con tốt để thí khi bàn thua về sự thâm hụt xăng dầu đang gây ra dư luận trong toàn hẹ thống cơ quan quân sự tỉnh quảng ninh những năm 2003- 2007
Kính thưa luật sư: tôi rất mong được luật sư giúp tôi nếu có thể có cơ hội được bày tỏ những bức xúc này với một nhà lãnh đạo cấp cao của Bộ quốc phòng, của chính phủ thì tôi sẽ cảm ơn rất nhiều.