Quy định mới tại Điểm đ, Khoản 1 Điều 217 của BLTTDS 2015 về việc nguyên đơn không nộp chi phí định giá tài sản, và chi phí tố tụng khác theo quy định BLTTDS hiện hành. Tương tự như vậy, quy định này cũng áp dụng trong trường hợp bị đơn có yêu cầu phản tố, người có quyền lợi và nghĩa vụ liên quan có yêu cầu độc lập. Căn cứ vào quy định này Tòa án sẽ ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án. Nhưng vấn đề ở đây sẽ có nhiều trường hợp nguyên đơn khởi kiện để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình nhưng lại không đủ điều kiện để chi trả các khoản chi phí tố tụng đặc biệt là chi phí định giá tài sản, lúc này Tòa án ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án thì không bảo đảm được quyền lợi hợp pháp của người khởi kiện. Nếu có thể thêm trường hợp ngoại lệ vì lý do gia cảnh, tuổi tác, nhân thân để áp dụng điều khoản này và số tiền này được người có nghĩa vụ chi trả sau khi có quyết định hoặc bản án của vụ án này. Đảm bảo được tính công bằng, và nguyên tắc Bảo đảm quyền bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của đương sự.
Ngoài ra BLTTDS 2015 còn tồn tại quy định mang tính chung, đối với một số trường hợp phức tạp sẽ rất khó áp dung. Cụ thể, tại Điểm a Khoản 1 Điều 217 BLTTDS năm 2015 quy định “Nguyên đơn hoặc bị đơn là cá nhân đã chết mà quyền, nghĩa vụ của họ không được thừa kế”. Quyền và nghĩa vụ ở đây bao gồm quyền và nghĩa vụ về nhân thân, quyền và nghĩa vụ về tài sản. Đối với quyền và nghĩa vụ về tài sản thì người thừa kế của người này có quyền được thừa kế những quyền và nghĩa vụ đó và tiếp tục giải quyết vụ án này. Tuy nhiên, có trường hợp quyền và nghĩa vụ về nhân thân vẫn được thừa kế, nhưng không thể thừa kế quyền và nghĩa vụ tố tụng trong vụ án dân sự, Tòa án vẫn phải ra quyết định đình chỉ. Ví dụ điển hình như tranh chấp về quyền công bố tác phẩm được quy định trong Luật sở hữu trí tuệ.