2 cô gái tuổi teen phơi bày cuộc sống chốn "lầu xanh"

Chủ đề   RSS   
  • #11060 20/08/2008

    Trojan
    Top 500
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/02/2008
    Tổng số bài viết (287)
    Số điểm: 9193
    Cảm ơn: 6
    Được cảm ơn 12 lần


    2 cô gái tuổi teen phơi bày cuộc sống chốn "lầu xanh"

    Có ai xem bài này chưa?
    http://www.thuvienphapluat.com/Default.aspx?CT=NW&NID=14788
    Đọc xong thấy tức!
    Có phải chuyện này chỉ dừng lại ở việc giải cứi được 2 cô gái này?

    ============================

    = = =

    = = =

    = = =

    = = =

    = = =

    = = =

    ============================

     
    21575 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #11061   20/08/2008

    BenBenBen
    BenBenBen

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:16/06/2008
    Tổng số bài viết (12)
    Số điểm: 42
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    Cứu ra được là mừng rồi!
    Còn muốn gì nửa?
    Coi như bị xui đi. Ai xui thì bị bán, hên thì không bị bán.
    Chúc cho các chị em trong LawSoft ai cũng hên hết

     
    Báo quản trị |  
  • #11062   21/08/2008

    lethigam_ms
    lethigam_ms
    Top 200
    Lớp 1

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:03/04/2008
    Tổng số bài viết (423)
    Số điểm: 2783
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 82 lần


    Cứu hay không cứu thì sự việc cũng đã xảy ra rồi! Làm sao để không có chuyện bị lừa kìa!

    Rất nhiều, rất nhiều vụ việc tương tự đã xảy ra! Các phương tiện thông tin đại chúng liên tục cảnh báo! Các chi hội, đoàn thể liên tục vận động, tuyên truyền! Vậy mà cũng cứ bị lừa? Thử hỏi sao có thể bị lừa dễ dàng như vậy?
    Hầu hết những cô bạn của chúng ta đều có cuộc sống khó khăn và bản thân đều muốn cải thiện cuộc sống gia đình. Nhưng chẳng có việc gì "lương thiện" mà trong một khoảng thời gian ngắn có thể thay đổi hẳn cuộc sống. Quy luật là như vậy! Vậy mà các bạn lại cứ muốn làm điều ngược lại, cứ muốn một lúc là thay đổi hẳn cuộc sống!
    Đáng tiếc thay!
     
    Báo quản trị |  
  • #11063   21/08/2008

    TrangMinh06
    TrangMinh06

    Sơ sinh

    Hải Phòng, Việt Nam
    Tham gia:15/08/2008
    Tổng số bài viết (6)
    Số điểm: 20
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    Điều đáng buồn !

    Tất cả chỉ tại thú ham chơi mà ra . Tại sao ở lứa tuối các em các bạn thì đến lớp còn các em lại đi chơi để rồi phải rơi vào các tổ quỷ . Mong rằng khi tai qua nạn khỏi các e sẽ trưởng thành hơn hoà nhập với cuộc sống bình thường .
     
    Báo quản trị |  
  • #11064   21/08/2008

    BenBenBen
    BenBenBen

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:16/06/2008
    Tổng số bài viết (12)
    Số điểm: 42
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    Có lẽ mọi người không hiểu ý Trojan
    Trojan viết:

    Có phải chuyện này chỉ dừng lại ở việc giải cứi được 2 cô gái này?

    Những chuyện tương tự thế này thì chúng ta nghe nhiều rồi phải không nào?
    Nhưng 1 vài người hiếm hoi đó thoát ra khỏi "động quỷ" về được Việt Nam là thôi. Chuyện kết thúc à?
    Sao Interpol không can thiệp?
    Vấn đề là phía Việt Nam có liên hệ với Interpol hay không vậy?
    Sao từ trước đến giờ chỉ nghe mấy cô gái đó về được tới đây mà sao không hề có một bài nào viết tiếp về chuyện phía Việt Nam đã kết hợp với Trung Quốc "quét dọn" mấy cái ổ đó vậy?
    Họ là con dân của "Đất mẹ" mà.
    Nói trước là tôi chỉ muốn hỏi cho biết thôi, chứ không có ý xuyên tạc gì đâu nha!
    Nếu ai đó có thông tin nào để "giáo dục" lại sự "bức xúc" của tui thì làm ơn cho tôi biết
    Buồn cho con dân lắm!


     
    Báo quản trị |  
  • #11065   21/08/2008

    concobebe
    concobebe

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:10/08/2008
    Tổng số bài viết (26)
    Số điểm: 70
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    1. Trách nhiệm của gia đình
    2. Trách nhiệm của xã hội
    3. Sự liên kết giữa các quốc gia.
    4. Có liên kết nhưng mà k ai làm rõ hay tố cáo sao mà phạt?
    Cho nên, tuy chuyện thường hiếm thấy này hay bị chìm lỉm, bít còn bao vụ mà nạn nhân k dám kể ra, có cách nào để các cô gái này tố cáo hay .. k nhỉ, và quan trọng là vẫn sống d bình thường???
    Khó lắm, khó lắm, khó lắm thay
     
    Báo quản trị |  
  • #11066   21/08/2008

    duonghien
    duonghien
    Top 500
    Chồi

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:16/04/2008
    Tổng số bài viết (190)
    Số điểm: 1509
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 11 lần


    Đọc xong tin mà mình muốn khóc.

    Tìm thêm thông tin thì biết thật ra Công an VN đã phối hợp với CA TQ trong các vụ án như thế này. Nhưng mà tội phạm nước nào nước đó xử thì phải!?

    Xin post trực tiếp để mọi người cùng đọc:

    "Giữa năm 2007, một cô gái xinh đẹp tên Lý (đã đổi tên nhân vật) sau nhiều năm phiêu bạt nơi đất khách quê người, đã trốn khỏi lầu xanh trở về Việt Nam, tìm đến Công an TP Hải Phòng tố cáo.

    Cô hy vọng rằng, trở về quê hương lần này cô sẽ nhờ Công an Việt Nam cứu giúp những người bạn gái đang lâm cảnh khốn cùng như mình nơi xứ người. Vì các nạn nhân ở nhiều tỉnh khác nhau nên Công an Hải Phòng đã đề nghị Văn phòng Interpol (VPI) giúp đỡ.

    Đại tá Đặng Xuân Khang, Phó chánh VPI đã giao trọng trách này cho Thượng úy Phạm Quang Huy, người chuyên theo dõi về vấn đề buôn bán phụ nữ và trẻ em.

    Ngay trong ngày, Thượng úy Huy đã thảo nhiều văn bản liên quan đến việc phối hợp với Interpol Bắc Kinh (Trung Quốc) khẩn trương cứu thoát các cô gái Việt Nam đang bị giam hãm làm gái mại dâm tại khách sạn Dạ Quang ở Sư Hủi, tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc) theo lời tố cáo của cô Lý.

    Và bằng mọi cách, anh đã thu thập được ảnh một cô gái gửi kèm. Nhưng vẫn không dễ tìm bởi địa chỉ qua âm điệu phát ngôn của mọi người đã chệch đi. Chỉ tới khi Lý cung cấp thêm số điện thoại của gã bảo kê ở khách nạn này thì việc tìm kiếm các nạn nhân mới bắt đầu có kết quả.

    Trong vai những chàng trai Trung Quốc điệu nghệ, những nhân viên của Văn phòng Interpol Bắc Kinh đã tới nơi gã bảo kê kia mách bảo. Và 3 cô gái là Hiên, Thúy, Mai đã được Công an Trung Quốc cứu thoát ra khỏi lầu xanh.

    Sau khi cứu thoát được 3 cô gái Việt Nam, Cảnh sát nước bạn đã điện thông báo cho VPI Việt Nam. Mừng quá, Thượng úy Huy đã báo cáo lãnh đạo và làm đầy đủ các thủ tục để hẹn bạn đưa các cô gái trở về.

    “Cạm bẫy người” núp dưới chiêu thức xin việc làm ở Hồng Kông

    Vì Hiên và Mai không phải người ở Hải Phòng nên sau đó các cô đã được chuyển giao cho các cán bộ của Phòng 7, Cục CSĐT tội phạm về TTXH (C14) để lấy lời khai và tiến hành điều tra. 2 cô gái này còn khá trẻ, mỗi người có một hoàn cảnh éo le riêng.

    Hiên vừa thất bại trong mối tình đầu nên cô rơi vào trạng thái trầm cảm, đau khổ, muốn xin việc làm ở một nơi nào đó thật xa để vùi chôn quá khứ. Thế là cô gặp ngay "mẹ mìn" là người bạn cùng làm tên là Xuân, chị ta hứa sẽ xin cho Hiên đi xuất khẩu lao động tại Hồng Kông với lương tháng khá cao.

    Còn Mai, gia đình quá nghèo nên muốn có công việc thu nhập cao hơn. Cô đã gặp một người bạn tên Linh trên mạng Internet và cũng được cô gái này hứa đưa sang Hồng Kông làm việc với mức lương lý tưởng.

    Vào tháng 4/2005, 2 cô gái trẻ được Xuân và Linh (quen nhau) gom lại để bọn chúng đưa cùng đợt ra nước ngoài làm việc. Thế nhưng, chúng đã âm mưu bán các cô vào động mại dâm bên Trung Quốc.

    Từ lời khai của các cô gái, các trinh sát của Phòng 7 bắt đầu thực hiện cuộc "mò kim đáy bể" khi các thông tin về tội phạm chỉ vỏn vẹn có cái tên và một địa chỉ thuê nhà của Xuân ở Hà Nội. Khi các anh đến xác minh thì Xuân đã chuyển đi nơi khác, phải dò rất nhiều địa chỉ, nhiều người biết về cô ta thì các anh mới phát hiện Xuân đang thuê nhà ở cùng chồng tại phường Chương Dương, quận Hoàn Kiếm.

    Tên đầy đủ của "mẹ mìn" này là Nguyễn Thanh Xuân, 28 tuổi, HKTT ở phố Bạch Đằng, phường Chương Dương. Năm 2002, khi mới 22 tuổi, Xuân đã bị một gã đàn ông gạt tình, lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm. Hơn 1 năm sau, cô ta trốn được về Việt Nam, giấu biệt quá khứ để lấy chồng, sinh con. Thế nhưng, riêng có số điện thoại của một bà chủ động mại dâm bên Trung Quốc tên Dinh thì Xuân vẫn giữ.

    Chính vì thế, khi thấy Hiên nói có nhu cầu đi làm ăn xa, đồng thời người bạn tên là Nguyễn Thị Thúy Nga, 19 tuổi, cũng ở phố Bạch Đằng, phường Chương Dương (tên lấy trên mạng là Linh, đối tượng lừa chị Mai) nói đang lừa được một đứa con gái rất xinh, quê Yên Bái nhờ tìm mối bên Trung Quốc bán giúp lấy tiền chia nhau, Xuân đã nghĩ ngay đến Dinh. Chị ta gọi điện liên lạc và cùng Nga đưa 2 cô gái qua đường Lạng Sơn bán cho động mại dâm của Dinh với giá gần 5 triệu đồng.

    Căn cứ vào lời khai của Xuân, các trinh sát đã tiến hành truy tìm "mẹ mìn" thứ 2 tên là Nguyễn Thị Thuý Nga. Do hoàn cảnh gia đình có mẹ đã bỏ sang Trung Quốc, bố lấy vợ hai nên Nga hư sớm và bỏ đi bụi từ năm 12 tuổi. Chính vì thế, để truy tìm được cô ta, các trinh sát Phòng 7 đã phải sử dụng rất nhiều biện pháp nghiệp vụ.

    Đến đầu tháng 12/2007, các cán bộ của Phòng 7 phối hợp với Phòng 9 của Cục C14 đã thực hiện quayết định khởi tố và lệnh bắt tạm giam đối với 2 đối tượng nói trên.

    Sau khi củng cố chứng cứ, ngày 11/1, Cục C14 đã chuyển toàn bộ hồ sơ vụ việc về cho Công an TP Hà Nội để tiếp tục, điều tra mở rộng vụ án. Theo các điều tra viên, có thể số lượng nạn nhân của 2 "mẹ mìn" nói trên vẫn chưa dừng lại"

    (Theo Công an nhân dân)

     
    Báo quản trị |  
  • #11067   22/08/2008

    bluesea
    bluesea

    Chồi

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2008
    Tổng số bài viết (113)
    Số điểm: 1520
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 8 lần


    Không phải cảnh sát, mà người dân cũng "ra tay" nữa!

    Giải cứu 16 cô gái khỏi "tổ quỷ" ở Trung Quốc

    Cùng rơi vào hoàn cảnh khốn cùng: bị đánh thuốc mê, bị lừa bán sang Trung Quốc. Cho đến khi được cứu thoát trở về Việt Nam bởi một thương nhân người Việt, có cô đã phải thốt lên: ông đã sinh ra chúng tôi lần thứ hai.

    Phải khó khăn lắm chúng tôi mới thuyết phục được vị thương nhân ngoài 50 tuổi có tấm lòng nghĩa hiệp đã giải cứu 16 cô gái kể về chiến công của mình. Chúng tôi không nêu họ tên ra đây, chỉ tạm gọi một cái tên chung chung là ông giám đốc. Sau đây là câu chuyện của ông giám đốc ngoài 50 tuổi:

    Hai lần mạo hiểm ở Long Châu

    "Do quan hệ làm ăn, tôi thường sang Trung Quốc. Thấy tôi nói tiếng Trung Quốc không thạo, sợ không thoải mái khi trò chuyện với tiếp viên người bản xứ nên các ông chủ người Trung Quốc thường dẫn đến nhà hàng có người Việt Nam phục vụ. Những nhà hàng này hoạt động theo mô hình vừa kinh doanh ăn uống, kinh doanh phòng trà và có cả gái bao!

    Hôm đến ăn ở nhà hàng thành phố Long Châu (Quảng Tây), chúng tôi đi 5 người, chỉ mình tôi là người Việt. Có 5 cô tiếp viên phục vụ trong đó có 1 cô người Việt Nam tên là Hồng. Nói chuyện với Hồng, tôi biết được hoàn cảnh của cô rất éo le.

    Hồng sống ở thành phố Vinh, trong một lần đi buôn với bạn, bị đánh thuốc mê, khi tỉnh dậy đã thấy mình ở Trung Quốc. Cô tâm sự: "Chủ nhà hàng bắt ép em tiếp khách. Em đã tìm nhiều cách trốn về Việt Nam nhưng không được. Bọn bảo kê ở đây rất côn đồ. Tiền khách cho, bọn nó thu hết. Ai giữ lại, dù chỉ vài đồng nhân dân tệ, chúng nó đánh tới bến luôn".

    Hồng kể ở đây còn có một cô bạn tên là Xuân. Hoàn cảnh của Xuân cũng thê thảm lắm. Hai chị em Xuân đi du lịch Hồng Kông, khi về đi bằng tàu hoả thì bị đánh thuốc mê, bán vào nhà chứa này. Em gái Xuân còn trẻ, chưa chồng nên chủ nhà hàng bán cho một người Trung Quốc làm vợ. Còn Xuân bị bắt làm gái. Khác với nhiều cô gái Việt Nam cam chịu số phận, Xuân nhiều lần chống đối không đi khách. Bọn bảo kê đánh đập cô rất dã man.

    Nói đến đây, Hồng quỳ trước mặt tôi van xin tôi cứu cô thoát khỏi chốn địa ngục này. Tôi không cầm được lòng và đã nhận lời giúp cô. Tôi ghi họ tên, tuổi của Hồng và Xuân, nói với cô việc mình sẽ báo công an Trung Quốc đến cứu giúp.

    Ra khỏi nhà hàng, tôi điện thoại cho Interpol tỉnh Quảng Tây, cho biết họ tên, tuổi của hai cô gái người Việt. Không đầy 1 giờ sau, công an ập đến kiểm tra nhà hàng. Sau khi kiểm tra đúng họ tên 2 cô, họ đưa 2 cô về đồn. Sáng hôm sau, 2 cô được đưa ra cửa khẩu và trở về Việt Nam.

    Lần thứ hai vào đầu năm 2002, chúng tôi ăn cơm tại một nhà hàng quen cũng ở thành phố Long Châu. Tôi nói với mấy bạn Trung Quốc: "Tôi muốn mời tất cả những người Việt Nam làm ở nhà hàng này ăn cơm tối nay, nếu như  họ không bận". Chủ nhà hàng vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của chúng tôi.

    Hôm đó tôi đếm có 13 cô gái Việt Nam ăn cùng. Qua chuyện trò, tôi thấy một sự thật đau lòng là đa số các cô gái Việt ở đây đều bị lừa bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm. Vừa mới bị lừa bán sang Trung Quốc, cô Oanh người Hải Phòng đã bị chủ nhà hàng bắt đi khách. Oanh bị đánh đập rất dã man vì không làm theo yêu cầu của chủ. 3 lần cố lấy dao cứa cổ tay tự tử nhưng không chết vì được chủ nhà hàng đưa đi cấp cứu kịp thời.

    Đến bước đường cùng, Oanh đành buông xuôi làm gái mại dâm. Tình cảnh cô Hoa người Thanh Hoá cũng chẳng khá hơn gì. Hoa chống đối đi khách bằng cách nhảy từ lầu 3 xuống đất. May thay, cô rơi đúng vào dây phơi quần áo nên chỉ bị thương nhẹ.

    Hành động quyên sinh của các cô gái Việt Nam tỏ rõ thái độ không chịu khuất phục khi bị chủ nhà hàng bắt làm gái, làm nô lệ tình dục. Còn nhiều cô gái ở đây lâm vào hoàn cảnh tủi nhục không bút nào tả xiết mà tôi không tiện kể ra đây.

    Biết tôi là người Việt, các cô xúm quanh khóc lóc van xin nhờ cứu giúp. Tôi trào dâng nỗi xót xa, rút ĐTDĐ gọi ngay cho công an Trung Quốc, bất chấp sự nguy hiểm có thể đến với mình. Tôi bảo với công an là sau 30 phút nữa thì đến. Tiếng Quảng Tây của tôi tạm ổn nên interpol Trung Quốc hiểu hết. Đúng giờ giao ước, công an ập đến, bao vây khám xét nhà hàng. 13 cô gái Việt Nam được đưa về đồn. Sáng hôm sau, công an đưa các cô ra biên giới, trả về Việt Nam.

    Cuộc "đào tẩu" ở Trịnh Châu

    Lần thứ ba vào giữa năm 2002, số phận run rủi thế nào tôi lại gặp một cô tiếp viên người Việt Nam tại một nhà hàng Trung Quốc. Hiền - tên cô gái nhà ở phố Hàng Mắm, Hà Nội, có một con gái 2 tuổi và chồng đang đi cai nghiện.

    "Em đi buôn bán cùng bạn, không ngờ lại bị chúng đánh thuốc mê và bán sang đây. Nhiều lần em bỏ trốn nhưng không thoát, bị chúng đánh rất dã man". Hiền vừa khóc vừa kể.

    Cô van xin tôi đưa cô về với gia đình, về với đứa con thơ dại không người chăm sóc. Cô kể cuộc sống của chị em ở đây không bằng loài cầm thú. Tôi lại vắt óc nghĩ suy cách cứu cô. Chúng tôi bàn nhau khoảng 30 phút sau khi tôi ra khỏi nhà hàng, chị quản lý người Việt Nam sẽ dẫn Hiền đi lối cửa hậu ra đường và tôi sẽ đi taxi đón cô ở đó.

    Mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch đã định nhưng bọn bảo kê cũng phát hiện ra. Xe chúng tôi chở Hiền phóng vun vút về hướng trung tâm thành phố, theo sau là 4- 5 chiếc xe máy của bọn bảo kê gầm rú bám đuổi theo. Cuộc rượt đuổi diễn ra khá lâu làm náo loạn đường phố. Anh lái taxi sợ vãi mồ hôi cho xe chạy tít mù nên cuối cùng cũng cắt được đuôi.

    Vào thành phố, chúng tôi đổi sang xe taxi khác và đi về trụ sở công ty của tôi ở gần đấy. Nửa tiếng sau thấy yên ắng, tôi lại gọi một xe ô tô khác chở Hiền ra cửa khẩu Thuỷ Khẩu (Cao Bằng). Tôi gọi điện cho anh bạn người Việt Nam ra đón Hiền. Xong việc, nhìn đồng hồ đã là 1 giờ sáng!".

    Bằng giọng kể buồn buồn, lời ông giám đốc tưởng như phát ra từ trái tim hay từ nơi sâu thẳm tâm hồn của một tấm lòng doanh nhân nghĩa hiệp. "Tôi là dân làm ăn, sang bên đó thấy con gái Việt Nam bị bán sang Trung Quốc làm gái mại dâm quá nhiều. Quá nhiều luôn. Không riêng gì ở các thành phố giáp ranh Việt Nam mà kể cả vào sâu trong lục địa đến 4000- 5000 km vẫn có gái Việt.

    Trong một tuần ở Trịnh Châu, họ đưa mình đến nhiều nhà hàng có gái Việt Nam thật. Dường như những cô gái ở đây chấp nhận cuộc sống hiện tại, không có ý đồ phản kháng trốn chạy. ở Hắc Long Giang cũng vậy, cách xa Việt Nam hàng nghìn km vẫn có gái Việt trong các nhà hàng. Tôi thấy, không riêng gì ở các thành phố ven biên giới mà cả sâu trong lục địa có rất nhiều gái Việt Nam trong các nhà hàng, nhà chứa.

    Gái Việt Nam bán sang Trung Quốc giá quá rẻ mạt. Tôi hỏi nhiều người Trung Quốc và được biết giá một cô gái bình thường tuổi mười tám đôi mươi khoảng 3.000 nhân dân tệ (tương đương 6 triệu đồng VN). Cô nào trẻ đẹp long lanh giá cũng chỉ khoảng 10 triệu đồng tiền Việt. Mà giá này là trong thời gian 1- 3 năm. Ai muốn về Việt Nam thì về, muốn ở lại làm thì ăn chia sòng phẳng theo cách tính 50- 50 (Các cô hưởng một nửa, chủ nhà hàng một nửa).

    Nhưng đấy chỉ là nói miệng với nhau, thực tế lại khác xa một trời một vực, làm gì có chuyện tự do. 3 năm bị khai thác hết công suất, quãng thời gian quá dài này cũng đủ vùi dập làm phai tàn nhị rữa bất cứ bông hoa nào. Các cô đều mong ngóng từng ngày được chủ trả tự do và thường vỡ mộng căm phẫn khi nhận ra rằng mình lại bị chủ bán sang cho một nhà hàng khác.

    Bi kịch về thời gian, nỗi ô nhục về thể xác, tâm hồn lại được lặp lại. Nhà hàng nọ bán cho nhà hàng kia, cứ quay vòng như  thế, cho đến khi các cô thân tàn ma dại, khách không chấp nhận nữa thì chúng thải. Mọi sự chống đối đều bị đánh đập rất dã man bởi bọn bảo kê. Tận mắt chứng kiến những mảnh đời đấy, tôi cảm thấy rất đau xót!".

    Sau 3 lần ra tay, ông giám đốc đã cứu thoát cả thảy được 16 cô gái về Việt Nam an toàn, sống tiếp cuộc đời lương thiện với gia đình, bè bạn. Cho đến giờ, những lời cảm ơn, hỏi thăm sức khoẻ qua điện thoại của các cô gái và gia đình họ vẫn đến với gia đình ông. Có phụ huynh đã coi ông như người cha thứ 2 đẻ ra con họ. Cái ơn cứu mạng như thế, 16 cô gái có lẽ sẽ không bao giờ quên được trong suốt cuộc đời này.

    (Theo VTVC)

     
    Báo quản trị |  
  • #11068   25/08/2008

    LySinhSu
    LySinhSu

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:25/08/2008
    Tổng số bài viết (21)
    Số điểm: 65
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    ôi! XHCN ở Trung Quốc!

    Nghe các tin này làm sao mà tin được đó là một nước XHCN hả trời! Trung Quốc, Lào, Cuba, Bắc Triều tiên,... điều là những nước XHCN mà!??
    Nghe Đảng ta cũng như Đảng bạn luôn khẳng định XHCN và Đảng là tốt đẹp nhất mà!??
    Ôi đàn anh Trung Quốc ơi! chúng ta không làm gì được TQ đâu, còn nhớ vụ ngư dân VN bị TQ bắn chết không? Báo Tuổi trẻ cứ đưa tin vài ngày rồi chìm xuồng luôn!
    Thiết nghĩ chúng ta không nên bàn về vấn đề này nữa vì có thể đây có "liên quan đến an ninh quốc gia, hay chính trị nhại cảm" nha!
     
    Báo quản trị |  
  • #11069   11/09/2008

    LETANKHOA
    LETANKHOA

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:11/09/2008
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 0
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    Hic... E cũng bức xúc lắm nhưng lỡ đăng nhập với nhiều dấy vết quá nên...miễn bàn...
     
    Báo quản trị |