Kết hôn là việc của hai người khi họ đủ độ tuổi mà luật qui định.
Quyền tự do chọn lựa tín ngưỡng.
Quyền mưu cầu hạnh phúc; quyền bình đẳng,…
Tuy nhiên, ở phương diện nào đó không có sự thể hiện hoặc thể hiện không rõ ràng. Khi bạn tìm trên các phương tiện thông tin đại chúng hoặc trong đống sách pháp luật có chất bằng dãy Trường Sơn thì bạn cũng không thể tìm được những qui định hay qui chế mà có người đề cập trên diễn đàn. Thực chất, văn bản đó chỉ có bộ phận tổ chức cán bộ biết mà thôi (đội tổ chức cán bộ (TCCB), phòng TCCB (PX13), vụ TCCB(X13),..); ngay cả CBCS cũng chỉ biết chung chung thôi chứ còn nói văn bản số hiệu là gì, nội dung cụ thể như thế nào thì “bó tay”.
Khi bạn không đồng tình khi đưa ra nhiều lý lẽ dẫn chứng thì cho dù bạn gửi thư góp ý hay khiếu nại đến Giám đốc CA tỉnh (hay PX13) họ cũng chỉ nói ngắn gọn đại khái đó là qui định của ngành “chấm hết”. Bạn cũng đừng hi vọng rằng lời nói hoặc những lý lẽ của bạn được Tòa án chấp nhận - đơn giản và dễ hiểu không có qui định của pháp luật về đưa một ngành CA ra xét xử.
Thực tế chứng minh rằng khi tôi thực hiện nghĩa vụ công an, thầy phó chủ nhiệm mang cấp hàm thiếu úy an ninh (sắp lên trung úy) chuẩn bị tiến tới hôn nhân thì phòng tổ chức cán bộ không chấp nhận với lý do lý lịch gia đình đối tượng sắp kết hôn có vấn đề. Hoặc là người yêu hoặc là ngành. Xin thưa, thật khâm phục cho người thầy đã mất một thời gian dài với tuổi trẻ năng nổi nhiệt huyết để rồi phải chấp nhận ra đi vì một tình yêu cao hơn cả.
Có thể bạn khó mà chấp nhận phủ phàng như vậy nhưng đó là một thực tế, nó trở thành luật bất thành văn khi mà người ta cứ vịn vào lý lịch phải rõ ràng; thế nào là rõ ràng thì chỉ có họ biết thôi.
Chúc bạn vượt qua chướng ngại.
[ Bạn hãy tin rằng cuộc đời vẫn tươi đẹp, những giá trị lịch sử là tồn tại cho dù thời gian có đi qua. ]