Những tấm hình liên kết thành viên LawSoft

Chủ đề   RSS   
  • #43033 04/03/2009

    PhanAnhCuong
    Top 75
    Lớp 4

    Hải Phòng, Việt Nam
    Tham gia:07/06/2008
    Tổng số bài viết (865)
    Số điểm: 5415
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 22 lần


    Những tấm hình liên kết thành viên LawSoft

     

    QUẢNG TRỊ ĐAU THƯƠNG MÀ ANH DŨNG TỰ HÀO

    (Những tấm hình liên kết thành viên LawSoft)

     

    Thưa các bạn!

    Hôm nay, vào LawSoft, tình cờ tôi nhận được 1 tin nhắn của 1 thành viên quê Quảng Trị. Mở tin nhắn, tôi càng thú vị khi hay tin về những tấm hình dưới đây đã có 1 hành trình dài, liên kết các thành viên LawSoft!

    Vâng, lâu lâu không thấy thành viên vclong (mod chuyên mục Thủ tục- Biểu mẫu- Đơn từ của LawSoft) hoạt động trên diễn đàn! Hoá ra anh vừa có chuyến cùng gia đình du lịch về Thành cổ Quảng Trị. Những tấm hình này do vclong gửi cho 1 thành viên Quảng Trị. Thành viên Quảng Trị gửi cho tôi. 

    Năm 2009, toàn quốc đang rầm rộ các hoạt động kỉ niệm 50 năm đường 559. Mà đường 559 cũng gắn chặt với đất và người Quảng Trị đau thương mà anh dũng tự hào! Quảng Trị là nơi lưu dấu chân, nơi lưu giữ những kỉ niệm của hầu hết cựu chiến binh thời chống Mỹ! Tôi xin phép tác giả các bức hình, xin phép thành viên Quảng Trị (đố các bạn biết là ai?) để gửi lên chia sẻ cùng tất cả thành viên LawSoft! 

    Trong tấm hình này anh vclong đứng ở đâu? 

     

    Nhìn tấm hình này với bóng người chụp ảnh, tôi lại nhớ đến 1 tấm hình nổi tiếng của 1 nhà nhiếp ảnh chiến trường nổi tiếng Đoàn Công Tính khi anh chụp cảnh 1 bãi chiến trường ở Quảng Trị:

     

    Đằng sau là tấm hình về Thành Cổ sau 81 ngày đêm!

     

    Và Thành Cổ bây giờ:

     
    21270 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

2 Trang <12
Thảo luận
  • #43054   04/03/2009

    PhanAnhCuong
    PhanAnhCuong
    Top 75
    Lớp 4

    Hải Phòng, Việt Nam
    Tham gia:07/06/2008
    Tổng số bài viết (865)
    Số điểm: 5415
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 22 lần


    Sáng nay vào LawSoft, tôi vui mừng nhận được tin nhắn từ bạn gái trẻ Quảng Trị- thành viên LawSoft, rằng bạn vừa gửi thêm vào hộp thư của tôi 1 bức ảnh nữa về Quảng Trị.
    Đây là tấm hình do anh vclong chụp lại từ ảnh gốc đang được trưng bày tại Bảo tàng Thành cổ Quảng Trị. Đó là bức ảnh Nụ cười Thành cổ. Có thể khẳng định, bức Nụ cười Thành cổ là bức hình nổi tiếng nhất trong cả bộ ảnh đồ sộ của phóng viên chiến trường nổi tiếng Đoàn Công Tính. Bức Nụ cười Thành cổ cũng có 1 lịch sử oai hùng. Bức hình được chụp vào khoảng 6 giờ 30 phút đến  7 giờ 30 phút ngày 16 tháng 8 năm 1972 ở trung tâm Thành cổ Quảng Trị- nơi đang diễn ra trận đánh ác liệt 81 ngày đêm bảo vệ Thành cổ trong Mùa hè đỏ lửa 1972...

    Đây là tấm hình do anh vclong chụp lại:



    Còn đây là tấm hình trong kho ảnh của tôi (tôi hâm mộ Đoàn Công Tính và yêu Đất Quảng nên cũng có thú sưu tầm ảnh của Đoàn Công Tính.) Đối với Đoàn Công Tính thì Quảng Trị là quê hương thứ hai...

      
     
    Báo quản trị |  
  • #43055   04/03/2009

    PhanAnhCuong
    PhanAnhCuong
    Top 75
    Lớp 4

    Hải Phòng, Việt Nam
    Tham gia:07/06/2008
    Tổng số bài viết (865)
    Số điểm: 5415
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 22 lần


    Thưa anh Vclong! Vì bận bịu công tác nên nhiều anh em thành viên LawSoft ở vào hoàn cảnh như tôi đây (một cựu chiến binh chống Mỹ đã có rất nhiều kỉ niệm với đất và người Quảng Trị) chưa có điều kiện trở lại  thăm chiến trường xưa dù tôi đã ao ước bao năm nay. 
    Nhận được những bức ảnh do anh- 1 thành viên, 1 mod của LawSotf chụp, lại do chính 1 thành viên Quảng Trị gửi cho tôi! Khỏi phải kể, hẳn anh biết tôi vui mừng thế nào! 
    Cảm ơn anh! Qua những bức hình anh chụp, tôi thấy như hơi ấm Đất Quảng hôm nay đang vương vấn đâu đây, cái cảm giác mà hơn 30 năm nay tôi chưa có được!

    Tôi mong anh vào đây kể thêm về những gì anh đã thấy, đã nghe về mảnh đất Quảng Trị đau thương mà anh dũng tự hào!

    Có lẽ anh ít tuổi hơn tôi, có lẽ anh chưa có những kỉ niệm thời chống Mỹ với các mạ, các chị, các o Quảng Trị như anh em chúng tôi. Tuy vậy, tôi mong anh hãy hiểu và thông cảm cho chúng tôi: Cả 1 thế hệ thanh niên thời chống Mỹ như tôi, ít nhiều đều có kỉ niệm với Đất Quảng.
    Tại topic này có bạn đã nhận xét tôi già rồi... 
    Tôi thì tôi chưa bao giờ nhận rằng mình đã già! Nhưng có lẽ đúng vậy chăng? Tuổi già thường hay nhớ lại những chuyện ngày xưa? Những cái chuyện mà tuổi trẻ bây giờ không thích? Tôi cũng có lúc tự ti, mặc cảm như vậy nên mỗi khi có các bạn trẻ tự kể lại cái chuyện ngày xưa là tôi vô cùng trân trọng! Như bức ảnh của anh chụp ở tôpic này, như cái việc 1 bạn gái trẻ Quảng Trị đã gửi cho tôi các bức hình đó...
    Cũng tương tự như việc một bạn trẻ ở 1 diễn đàn của các bạn trẻ sinh viên Đà Nẵng đã đăng lại 1 bài viết về 4 câu thơ nổi tiếng của 1 anh bạn đồng đội của tôi- anh Lê Bá Dương- cựu chiến binh tham gia chiến dịch 81 ngày đêm bảo vệ Thành cổ Quảng Trị.
    Xin cảm ơn anh, cảm ơn bạn trẻ Quảng Trị đã gửi tấm hình của anh cho tôi!
    Tôi xin gửi lên đây 1 bài viết này trên 1 diễn đàn của các bạn trẻ sinh viên Đà Nẵng:

    KHOA XD CẦU ĐƯỜNG -|- TRƯỜNG ĐHBK -|- ĐHĐN > THƯ GIÃN - GIẢI TRÍ > Club Thơ Văn > Tản mạn văn chương > Quảng Trị - mùa hè đỏ lửa


    PDA

    View Full Version : Quảng Trị - mùa hè đỏ lửa


    Ruyubang_do

    03-25-2008, 11:25 AM

    ĐÒ XUÔI THẠCH HÃN XIN CHÈO NHẸ ...

    Tối qua xem TV thấy nói về Quảng Trị 1972, xúc động nên hôm nay xin đưa lên vài vần thơ kèm theo 1 vài lời bình,bài thơ có lẽ sẽ không ít người không thể nào quên được những cảm xúc xúc động về tuổi trẻ anh hùng của cha ông ta

    Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm

    (Trích Có tuổi hai mươi thành sóng nước )


    1. Gốc tích bài thơ :

    Hiện nay có khá nhiều dị bản, kể cả khi nó được khắc rất trang trọng trong nhà lưu niệm nghĩa trang liệt sĩ Quảng Trị lẫn khi được trích dẫn rất nhiều trên báo chí trong dịp 27/7 vừa qua.
    Đò lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm


    Đấy là bài thơ bốn câu của Nghệ sĩ Nhiếp ảnh, nhà báo Lê Bá Dương:

    Đò lên Thạch Hãn ơi chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm.
     
    Trước hết nói một chút về tác giả.


    Anh Lê Bá Dương hiện nay là Nghệ sĩ Nhiếp ảnh, Hội viên hội Nghệ sĩ Nhiếp ảnh Việt Nam, là nhà báo, phóng viên thường trú của báo Văn Hoá tại Nha Trang. Quê chính của anh ở Nghệ An, nhập ngũ năm 15 tuổi, và ngay trong trận đánh vào thôn Tây Trì (Đông Hà) khi 15 tuổi “cộng” 49 ngày, anh đã trở thành dũng sỹ diệt Mỹ. Những năm tiếp theo từ 1968 đến 1973, qua nhiều trận đánh nổi tiếng trên chiến trường Quảng Trị, anh đã được tặng nhiều danh hiệu dũng sỹ diệt Mỹ, dũng sỹ diệt cơ giới, dũng sỹ diệt máy bay… và người chiến sỹ với hơn chục vết thương trên người ấy cũng đã hai lần được đề nghị tuyên dương anh hùng nhưng rồi vết thương chồng vết thương, việc hoàn tất hồ sơ mấy lần dở dang không thành. Hồi ấy, trên mặt trận B5 (đường 9, Quảng Trị) từng đã dấy lên phong trào “Xung kích như Lê Bá Dươngg, chốt chặt như Lê Bá Dương”. Báo Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Tiền Phong đã có nhiều bài viết và in ảnh Lê Bá Dương mặt trẻ măng, kẹp AK giữa chiến trường khói lửa mà mắt cứ trong văn vắt, môi mím chặt mà cứ thấy phảng phất một nụ cười. Hồi ấy, chiến trường Quảng Trị, mỗi ngày hao hụt quân số hàng trăm, hồi ấy, máu và lửa, xác ta và xác địch lộn tùng phèo, đất đá không đủ để che quân...

    Bây giờ ở Quảng Trị, vào tháng 7, có một phong trào rất đẹp là toàn dân kết bè hoa thả xuống dòng Thạch Hãn, con sông đang chứa trong lòng nó hàng trăm linh hồn liệt sĩ đã lặng lẽ chìm trong những ngày đỏ lửa hào hùng ấy. Nhưng trước khi nó thành phong trào như bây giờ, vào hồi đang còn khó khăn nhất của thời bao cấp, người cựu chiến binh Lê Bá Dương ấy đã dồn lương và nhuận bút mỗi năm làm một chuyến tàu chợ vào tháng 7, từ Nha Trang ra Quảng Trị, anh mua hết hoa ở chợ Quảng Trị rồi mang ra sông thả. Ban đầu nhiều người ngạc nhiên, có người còn bảo: ông khùng. Hàng chục năm như thế, đến thời ông Vũ Trọng Kim làm bí thư thì ông mới phát động nó thành phong trào rầm rộ như ngày nay...

    2. Trở lại bài thơ

    Chiều ngày 27 tháng 7 năm 1987, sau khi thả hoa cho đồng đội, anh ngồi lặng trên bờ sông ngắm những chiếc thuyền nặng nề ngược dòng Thạch Hãn. Thanh bình quá thể, vô tư quá thể, nhưng ai biết, ai nhớ, dưới đáy sông kia còn bao nhiêu đồng đội của anh đang nằm lặng lẽ. Bất chợt những câu thơ vụt ra:

    Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
    Tan chợ chiều xuôi đò có vội
    Xin, xin đừng khuấy đục dòng trong.


    Sau này khi công bố trên Tạp chí Khoa học Công Nghệ Khánh Hòa năm 1990, nhà văn Đỗ Kim Cuông (giờ là vụ trưởng vụ văn nghệ Ban Tuyên Giáo Trung ương) khuyên anh sửa lại. Và bài thơ được hoàn chỉnh là:

    Đò lên Thach Hãn ơi chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm.
     
    Nhưng vấn đề là, với bài thơ 4 câu, bài thơ duy nhất của Lê Bá Dương, hiện nay có khá nhiều dị bản, kể cả khi nó được khắc rất trang trọng trong nhà lưu niệm nghĩa trang liệt sĩ Quảng Trị lẫn khi được trích dẫn rất nhiều trên báo chí trong dịp 27/7 vừa qua.

    Trước hết là chữ “lên”, phần lớn đều ghi là “Xuôi”. Xin thưa, nếu “xuôi” thì không phải chèo, mà chỉ “lái” thôi. Chèo đò và lái đò là hai động tác khác nhau. Tiếp đến là chữ “ơi”, nhiều người dùng là “xin”. Bản thân Lê Bá Dương khi sửa từ "xin" thành “Ơi” là thán từ gọi đò – ơi đò… bớ đò…đò ơi theo đúng phương ngữ Quảng Trị, nghe thắt thẻo và có tiếng đồng vọng lênh lan trên sóng nước. Thêm nữa, ở bản gốc thì câu thứ 4 đã có từ "xin" rồi. Nhưng theo chúng tôi, trong trường hợp này dùng “Xin” hay “ơi” cũng đều khả dĩ. Câu dưới dị bản mới nặng, ấy là “còn đó” thành “còn có”. Chữ “còn đó” hay hơn, mênh mang hơn, phổ quát hơn, mở hơn. Lê Bá Dương không phải nhà thơ chuyên nghiệp nhưng anh đã sử dụng chữ rất hợp lý và chính xác. Hai câu dưới thì có một dị bản là “bờ bãi” và “bờ mãi”, thì theo chúng tôi, dùng từ nào cũng được, dẫu “mãi mãi” hay hơn, vĩnh cửu hơn. “Bờ bãi” vừa cụ thể, vừa hẹp, chữ “bãi” như một từ láy phái sinh…

    Có lẽ do bài thơ là tiếng lòng chung cho mọi người, đặc biệt là bài thơ còn được gắn với việc một người lính hàng năm một đôi lần về thắp hương thả hoa cho đồng bào, đồng đội, vì vậy, từ khi xuất hiện trên báo bài thơ đã được mọi người chú ý. Người này nhớ một vài câu, người khác nhớ cả bài 4 câu, nhưng thường thì mọi người nhớ và thuộc hai câu đầu trong cả bài thơ 4 câu… Và ngay cả 2 câu đầu đó cũng vẫn có vài từ khác nhau như đã dẫn. Chúng tôi thống kê có các dị bản như sau:

    Dị bản 1:

    Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ bãi mãi ngàn năm.


    Dị bản 2 khác với DB1 ở từ ơi thay cho từ xin trong câu đầu

    Đò xuôi Thach Hãn ơi chèo nhẹ
    Đáy sông còn đó bạn tôi nằm.
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm

    Dị bản 3 khác với dị bản 2 ở từ "Có" thay cho từ "Đó":

    Đò xuôi Thạch Hãn xin chèo nhẹ
    Đáy sông còn có bạn tôi nằm
    Có tuổi hai mươi thành sóng nước
    Vỗ yên bờ mãi mãi ngàn năm...

    Cũng có bản từ hai mươi trong câu thứ 3 được đổi thành từ đôi mươi…

    Tuy nhiên không chỉ có dị bản. Xung quanh bài thơ cũng xuất hiện nhiều giai thoại.

    Do bài thơ là tiếng lòng lại được viết và xuất hiện từ mảnh đất thiêng, nhạy cảm là Quảng Trị nên được rất nhiều người trên cả nước biết đến. Hiện tại bình quân mỗi ngày tác giả cũng có một cuộc điện thoại từ đâu đó trên cả nước gọi hỏi về bài thơ. Thậm chí khách hàng tại Phú Yên còn gọi lên tổng đài 108 đề nghị cung cấp thông tin bài thơ, tên, số điện thoại tác giả…Ngay cả tựa bài thơ “Lời người bên sông” cũng là một trong những giai thoại đó. Do là một cảm xúc được biểu đạt như một lời thỉnh cầu, bởi vậy lúc đầu bài thơ không có tựa đề, cho dù chỉ là cái tựa “vô đề “ như những bài thơ khác. Sau này khi người biên tập tạp chí đưa bài thơ đi nhà in, thấy thiếu cái tựa bài liền gọi điện hỏi xem tựa bài thơ thế nào? Nghe hỏi vậy, tác giả giải thích: Đó chỉ là lời người bên sông… Không ngờ người biên tập cứ nghĩ đó là câu trả lời của tác giả và thế là “lời người bên sông” bỗng thành tên bài thơ…

    Ngoài ra, Lê Bá Dương còn một bài thơ 2 câu được viết trong một tình huống khác. Hôm chuẩn bị vào sâu về phía nam mặt trận, cô bé trong nhà dân chợt hỏi: Chú ơi, tại sao lại gọi là quân giải phóng Bắc Quảng Trị. Vội quá, anh lấy bút viết vội vào trang sách học trò của cô bé hai câu thơ và cũng là hai vế đối:

    Một khẩu súng giữ hai trời Nam Bắc
    Một dấu chân in màu đất hai miền.

    Mãi mới đây, nhân dịp kỷ niệm 35 năm giải phóng Quảng Trị, "cô bé" bây giờ đã là cựu du kích trao lại cho Lê Bá Dương tờ giấy kẻ ngang đã úa vàng nhưng vẫn nguyên nét chữ viết 2 câu thơ. Hôm đi cùng đồng đội lên cao điểm 544, Nghệ sĩ nhiếp ảnh Đoàn Công Tính đã đề nghị một nhà thư pháp viết hai câu thơ mà anh nói là tuyên ngôn hay nhất bằng thơ về quân giải phóng Bắc Quảng Trị của Lê Bá Dương.

     

     
    Báo quản trị |