Trách nhiệm trong tai nạn giao thông?

Chủ đề   RSS   
  • #566317 08/01/2021

    thanhthu23012005

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:08/01/2021
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 30
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 3 lần


    Trách nhiệm trong tai nạn giao thông?

    Xin chào luật sư! 

    Cháu đang học lớp 10. Hôm kia,trưa 12:20 ngày 06/01/2021. Cháu có điều khiển xe đạp điện cũng bạn cháu đi song song trên đường lớn của làng kế bên để đi học.

    Đang đi thì bác kia từ ngõ lao ra. Bác kia có chống chân lại, chúng cháu có bóp phanh và bác kia ngã ra. Cháu ngày lập tức chống xe xuống và ra hỗ trợ kéo xe đạp ra khỏi chân bác. Bạn kia thì cháu quen biết lâu và biết bạn sẽ thẫn thờ một lúc mới hoàn hồn. Rồi bạn cùng cháu xoa tay chân bác kia. Ngay lập tức người dân ra. Khoảng chục người thì có xe bạn của bạn cháu đến và bạn kia cũng đi vì sợ học muộn. Và ng ta bảo cháu gọi bố mẹ đến. Bố mẹ cháu đã hỗ trợ bác 5 triệu rưỡi tiền xe chở bệnh viên nông nghiệp Hà Nội. Và sau khi chụp chiếu thì bác kia( 61 tuổi) bị xẹp 1 đốt xống và tổng chỉ phí là 40 triệu, có bảo hiểm thì còn 20 triệu. Ng ta bảo ng ta sai thì coi như tiền bảo hiểm là ng ta chịu r. Bây h nhà cháu phải làm sao ạ?

     
    1309 | Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn thanhthu23012005 vì bài viết hữu ích
    ThanhLongLS (16/01/2021)

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #566604   15/01/2021

    NguyenNhatTuan
    NguyenNhatTuan
    Top 10
    Male
    Luật sư quốc tế

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:17/11/2009
    Tổng số bài viết (10494)
    Số điểm: 58149
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 4572 lần


    Chào cháu.

    Nguyên tắc cơ bản của giao thông đường bộ là ưu tiên cho người đi thẳng, người đang chạy ngoài đường lớn, đường chính. Do vậy, khi các cháu đang chạy ngoài đường chính thì bác đó chạy từ ngõ ra phải quan sát, giảm tốc độ để lưu thông vào đường chính theo nguyên tắc phải ưu tiên cho các phương tiện giao thông đang đi thằng, đang chạy ngoài đương chính.

    Như cháu trình bày thì bác đó cũng nhận ra sai sót của mình trong lưu thông nên các cháu cũng không phải áy náy mà nhớ lần sau đi ngoài đường thì phải cẩn trọng, quan sát kỹ khi qua đường giao nhau để kịp thời xử lý tinh huống giao thông thì sẽ hạn chế được những va chạm không đáng có.

    Thân mến

    Luật sư, Thạc sỹ Luật học NGUYỄN NHẬT TUẤN

    Trưởng văn phòng Luật sư PHÚ VINH - Đoàn Luật sư Tp. Hồ Chí Minh

    Địa chỉ: 332/42i Phan Văn Trị, P.11, Q.Bình Thạnh, TP.HCM

    ĐT liên hệ: 028.35160119; Di động: 0913.623.699

    Website: www.luatsuphuvinh.com;

    Email: nguyennhattuan71@yahoo.com

    nguyennhattuan040671@gmail.com

    Các lĩnh vực, công việc đảm nhận:

    - Tư vấn pháp luật, trợ giúp pháp lý trong mọi lĩnh vực pháp luật;

    - Luật sư bào chữa, bảo vệ trong các vụ án hình sự, dân sự, hành chính, lao động, thương mại, hôn nhân gia đình, thừa kế, tranh chấp đất đai, tài sản...;

    - Luật sư đại diện theo ủy quyền trong tố tụng, đại diện theo ủy quyền ngoài tố tụng liên quan đến pháp luật;

    - Thực hiện các dịch vụ pháp lý như: dự thảo đơn từ, văn bản, hợp đồng, di chúc, thỏa thuận...

    - Thực hiện các dịch vụ pháp luật khác...

    Chất lượng uy tín, chi phí hợp lý

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn NguyenNhatTuan vì bài viết hữu ích
    ThanhLongLS (16/01/2021)
  • #566757   21/01/2021

    thanhthu23012005
    thanhthu23012005

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:08/01/2021
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 30
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 3 lần


    Sự diễn biến sau đó...

     Chào luật sư! Tôi là mẹ cháu ngày 08/01 gửi thắc mắc đến luật sư.  

    Hôm nay là ngày 21/01, đã 15 ngày kể từ lúc vụ va chạm xảy ra. Sau 1 tuần tức ngày 13 là bác T( người bị chùn 1 đốt xương cột sống) . Chồng tôi và các bác có đi lên bệnh viện thăm hỏi và nghe lời tường thuật của bác T thì có ghi âm lại :" Tôi hôm ấy đi đường, nhìn thấy các cháu hốt(tôi ko biết từ này có nghĩa là gì, tôi đoán ý bác kia là chạy) tôi còn đứng lại, tôi còn kịp quay cả bánh xe sang bên trái theo chúng nó cơ mà. Tôi đi gần hết đường rồi mới đứng lại để cho các cháu đi theo tôi. Thế mà chúng nó lại cứ đi sang trái rồi đâm uỳnh vào sau lưng tôi.Thế mới hay. Tôi đi hết đường mới đứng lại chứ tôi đâu dám đứng ngang đường ra đâu mà. Mọi khi tôi đi đường phố là tôi đứng lại là cho người ta tránh tôi hay cả ô tô cũng thế. Tôi cứ đứng lại là chẳng ai làm đc gì tôi cả. Thế mà ko biết hôm ấy thế nào mà các cháu lại đâm vào người tôi...Các bác đưa tiền bây giờ thì bớt ân hận chứ còn tôi là tôi tàn phế rồi. Đời tôi tàn phế rồi. Tôi ko làm ăn đc gì nữa. Mọi khi tôi vẫn đi làm bình thường( phu hồ). Con tôi còn nhỏ, tôi còn phải nuôi con tôi. Đấy các bac liệu thế nào..." 

    Bác T thuộc diện hộ cận nghèo, tôi cũng thương mà nhà tôi cũng thương. Lúc nào cũng sẵn sàng đến nhà để hỏi thăm, đường sữa. Dựa trên tinh thần láng giềng thì nhà tôi cũng không thể không động viên tinh thần và cả vật chất là 10 triệu đồng. Nhưng nhà bên ấy không chịu và kiên quyết nhà tôi là phải trả hết là 40 triệu đồng và có bồi dưỡng gì thì tuỳ tâm.

    Nghe câu " đời tôi tàn phế rồi" thì tôi cũng mủi lòng. Như

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn thanhthu23012005 vì bài viết hữu ích
    ThanhLongLS (22/01/2021)
  • #566758   21/01/2021

    thanhthu23012005
    thanhthu23012005

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:08/01/2021
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 30
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 3 lần


    Diễn biến của cuộc tai nạn ( tiếp)

    Nghe câu " Đời tôi tàn phế rồi " thì tôi cx mủi lòng. Ai mà chẳng mềm mỏng đi. Nhưng hỏi xem ai có thể chấp nhận lời buộc tội sai trái và vô căn cứ như vậy: 

    1) " tôi đi hết đường rồi mới đứng lại chứ đâu dám đứng ngang đường": thứ nhất, nếu đi hết đường thì sao không đi tiếp mà đứng lại để bị đâm. Thứ 2, ngã giữa đường mà có thể nói là đi hết đường?

    2) " tôi đi được vài mét mới đứng lại, tôi còn kịp thời quay đầu xe sang trái cơ mà", còn có cả lời kể: " tôi thấy chúng nó đi đến tôi còn đứng lại dắt xe theo đường chúng nó thế mà chúng nó đâm vào lưng tôi". Rất vô lí. Khi sang đường thấy xe là đứng lại sao? Và cái quay đầu xe của bác có tác dụng gì?. Dắt xe lại càng vô lí. Lúc kể thế này lúc kể thế kia. 

    3)Cháu nhà tôi không đâm vào bác T chỉ đâm vào đầu xe đạp chính xác là cái xô đeo trên xe của bác T.mà xe bác , xô của bác ko vỡ hỏng gì. 

    4)Cháu nhà tôi không ngã, bóp phanh thì sau khi đâm dừng nay lập tức, không có hiện tượng kéo lê hay gì.

    5) Người chứng kiến sự việc ở phía xa là bác phó thôn ở làng ấy. Bác P thấy đc là bác T đi từ ngõ ra và loạng choạng ngã ngồi xuống thì cháu nhà tôi  đâm vào gần như không động vào xe của bác T

    @ Cái khó là ai trong làng ấy cũng thấy con tôi oan quá nhưng không ai dám ra làm chứng.  

    @ Bác T bảo " tôi còn phải nuôi con trai còn nhỏ(sinh năm 2001)". Không nói về vấn đề nhỏ hay không nhỏ thì có thể thấy rằng đây là thanh niên đúng tuổi sốc nổi.Hôm kia19/01 nhà tôi có đến nhà để bàn chuyện tiền viện phí: 40 triệu nhà tôi chịu tất là ý của nhà bác T. Và nhà tôi chỉ có thể đưa 10 triệu. Người ta có hỏi thông tin của con gái tôi ( học lớp nào ? Tên là gì ? Trường gì?) . Nghe đến đây tôi mới giật mình. Nếu nghe theo lời bác T thì con gái tôi đi sai và nhà tôi thì ko đáp ứng nhu cầu nhà họ thì chẳng lẽ khi nào họ lại chặn đường con tôi và làm gì nó không. Tôi lo đến cắt da cắt thịt. 

    @ Lại nói đến con gái tôi thì hôm xảy ra tai nạn về, nó khóc suốt. Mở lịch sử tìm kiếm thì toàn là về luật pháp, cách quay ngược thời gian. Nó thương ba mẹ lắm, nó chăm làm cùng chúng tôi hẳn. Nhà tôi làm mộc tủ thờ nên gỗ nặng. Nó cố sức làm thế là hôm sau ốm sốt. Nó cũng tâm sự: đến trường thì con có thể làm 1 học sinh bình thường, cố cười như bao bạn, nhưng khi đến nhà xe, nhìn cổng trường là nó lại không đi. Có lần nó từ nhà đi mà đi đến giữa làng thì nó mới nhận ra mình đi ngầm đường. Lúc đi trên đường, nó không dám đi gần lề bên phải nữa mà đi giữa đường sợ bất chợt ai lao ra từ lùm cây, hay ngóc nghách nào. Từ hôm đấy là nó không bao giờ đi vào trong làng nữa . Đi đường đê mới đổ bê tông vắng người. Khuyên thế nào nó cũng không đi vào làng. Nó cũng luôn có ý nghĩ dại dột : hay là mình chết đi thì ai là người thiệt hơn là người có lí. Nếu mình không sinh ra thì chẳng ai đen đủi... Ngu quá. 

    Nó cứ thế này thì trầm cảm mất. Tôi phải làm thês nào đây thưa luật sư? Tôi có nên báo chính quyền? Và thực tế là nhà bác T đã doạ nhà tôi là nếu không đưa tiền sẽ báo lên xã. 

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn thanhthu23012005 vì bài viết hữu ích
    ThanhLongLS (22/01/2021)

Tư vấn của Luật sư có tính chất tham khảo, bạn có thể liên hệ trực tiếp với Luật sư theo thông tin sau:

Luật sư, Thạc sỹ Luật học NGUYỄN NHẬT TUẤN - Đoàn Luật sư Tp. Hồ Chí Minh.

ĐT liên hệ: 0913.623.699 - Email: nguyennhattuan71@yahoo.com

Website: www.luatsuphuvinh.com