Tình yêu và giai thoại

Chủ đề   RSS   
  • #42942 19/02/2009

    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Tình yêu và giai thoại

    Topic này sẽ là nơi sưu tầm các giai thoại chuyện tình của các danh nhân, các nhà quân sự, ngoại giao...từ xưa đến nay. Xin mời các bạn tham gia sưu tầm.

     
    41388 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #42943   19/02/2009

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Giai thoại về cuộc gặp Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ

    Tương truyền, một hôm, Nguyễn Trãi trên đường đi chầu về, trời nhá nhem tối thì gặp Nguyễn Thị Lộ. Thấy cô gái bán chiếu xinh đẹp, Nguyễn Trãi cao hứng ngâm mấy câu thơ ghẹo:

    Ả ở nơi nào, bán chiếu gon?
    Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn?
    Xuân xanh nay độ bao nhiêu tuổi?
    Đã có chồng chưa, được mấy con?

    Không ngờ cô bán chiếu cũng ngâm thơ đáp lại:

    Thiếp ở Tây Hồ bán chiếu gon,
    Cớ chi ông hỏi hết hay còn?
    Xuân xanh vừa độ trăng tròn lẻ
    Chồng còn chưa có, hỏi chi con ? !

    Nguyễn Trãi yêu sắc, phục tài bèn dò hỏi gia cảnh rồi cưới Nguyễn Thị Lộ làm thiếp

     
    Báo quản trị |  
  • #42944   11/02/2009

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Chuyện Trạng Quỳnh và Đoàn Thị Điểm

     Thuở còn đi học, Quỳnh càng ngày càng mê cô con gái thầy học là Đoàn Thị Điểm là người vừa xinh đẹp, đoan trang lại giỏi văn thơ. 
    Nhưng trêu chọc với nàng không dễ bởi ngoài tính tình đoan trang, Thị Điểm còn rất giỏi văn thơ nhất là ứng đối:
    Chuyện thứ nhất: nghe tin Đoàn Thị Điểm (con thầy đồ) và rất tài giỏi, một hôm Trạng Quỳnh mới đến trước cổng để trêu ghẹo và cũng là để xin học. Ông trèo lên cây cậy trước cửa nhà Đoàn Thị Điểm và nhòm vào nhà. Một lúc sau Đoàn Thị Điểm đi ra hỏi cần gì, Trạng Quỳnh bảo là muốn vào xin học, Đoàn Thị Điểm  nói rằng “nếu cậu muốn vào nhà thì hãy đối câu đối đã”.
    Vốn dĩ thông minh và tin là mình sẽ thắng nên Trạng Quỳnh đồng ý.
    Đoàn Thị Điểm  lúc đó mới ra câu đối như sau: “Thằng Quỳnh ngồi trên cây cậy dái đỏ hồng hồng”.
    Câu này rất khó bởi lẽ cây “cậy” chính là cây “hồng” và “hồng hồng” là từ chỉ màu của “dái” những cũng chính là cây “hồng”.
    Sau một hồi suy nghĩ thì Trạng Quỳnh chào thua, tuy nhiên về sau ông cũng được vào nhà Đoàn Thị Điểm  để theo học bởi lẽ bố của Đoàn Thị Điểm vốn được nghe và rất mến mộ về tài của Trạng Quỳnh. Đây cũng là khởi điểm của những câu chuyện về sau giữa hai người.
    (Cho đến bây giờ cũng chưa ai đố được câu này của bà Đoàn Thị điểm).

     
    Báo quản trị |  
  • #42945   11/02/2009

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Chuyện Trạng Quỳnh và Đoàn Thị Điểm

    Chuyện thứ 2: một lần Đoàn Thị Điểm  đang tắm, Trạng Quỳnh cứ đứng ngoài nằng nặc đòi vào xem chị tắm , bực quá Đoàn Thị Điểm  bèn bảo: được thôi, cậu sẽ được vào nếu đối được câu đối của tôi.
    Trạng Quỳnh sướng quá bèn đồng ý.
    Đoàn Thị Điểm bèn đọc: “Da trắng vỗ bì bạch”
    Câu này khó ở chỗ “da trắng” cũng chính là “bì bạch” (hán việt).
    Quỳnh cũng bèn ngậm tăm và chuồn thẳng, ko dám quấy rầy “chị tắm” nữa
    (Câu này về sau có mấy người đối lại như sau:
    - “Rừng sâu mưa lâm thâm”
    - “Đường hoàng ngồi nhà vàng”
    - …
    Tuy nhiên các câu trên chỉ “đúng” về mặt từ ngữ (“lâm thâm” = “rừng sâu”, “nhà vàng” = “đường hoàng”) còn các mặt khác như độ hay, tượng thanh (bì bạch) thì không thể lại với câu ra ban đầu của bà Đoàn Thị Điểm  được).

     
    Báo quản trị |  
  • #42946   11/02/2009

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Chuyện Trạng Quỳnh và Đoàn Thị Điểm

    Chuyện thứ 3: Một hôm tối trời, thừa lúc Thị Điểm ra ngoài, Quỳnh lẻn vào giường Thị Điểm nằm trước. Thị Điểm không biết, vào buồng sờ soạng, vô tình quờ ngay tay vào... Thị Điểm biết ngay là Quỳnh nghịch ngợm, liền ra cho một vế đối, bảo không đối được sẽ mách thầy học về tội sàm sỡ. 
         Vế đối ra như sau: 
         "Trướng nội vô phong phàm tự lập." 
         (Trong phòng không có gió mà cột buồm lài dựng lên) 
         Lần này Quỳnh đối được ngay: 
         "Hưng trung bất vũ thủy trường lưu" 
         (Trong bụng không có mưa mà nước vẫn chảy dài). 
         Lần đó Quỳnh thoát tội. 

        Chuyện thứ 4: Nhân ngày xuân, thầy sai Thị Điểm đem lễ lên chùa. Quỳnh được thầy cho theo cùng. Trên đường, Thị Điểm chỉ cây xương rồng bảo Quỳnh: 
         - Cây xương rồng, trồng đất rắn, long vẫn hoàn long (Long là lỏng lẻo, chữ Hán long nghĩa là rồng, mà chữ rồng đã dùng ở trên). 
         Về ý, Thị Điểm nói bóng, Quỳnh ngang ngạnh, có dạy dỗ thế nào cũng không chuyển được. 
         Chữ đối đã khó, ý lại sâu xa. Thế mà Quỳnh đối lại được rất chỉnh, lại tỏ được cái ý nhất quyết giữ cái tính ấy và còn thách thức Thị Điểm nữa. Quỳnh đối mhư sau: 
         - Quả dưa chuột, tuột thẳng gang, thử chơi thì thử (Thử chữ hán nghĩa là chuột, mà chữ chuột cũng đã dùng trên). 
         Cũng qua lần đối đáp này, hai người thấy tư tưởng không hợp nhau nên từ đấy thôi xướng họa. Sau đấy thì Trạng Quỳnh chia tay thầy (bố Đoàn Thị Điểm ) ...đi bụi.

        

     

     
    Báo quản trị |  
  • #42947   12/02/2009

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Bóng dáng những cuộc tình trong ca khúc Trịnh Công Sơn (sưu tầm)


     333

    "Hãy trao cho nhau muôn ngàn yêu dấu… Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau… Trái tim cho nhau nơi về nương náu… Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều…"
    Đó là một trong những dòng ca từ tuyệt đẹp của Trịnh Công Sơn khi viết về tình yêu và cũng là những lời được viết bởi một trái tim đa tình của người nghệ sĩ tài hoa vào bậc nhất của âm nhạc Việt Nam. Những ca khúc viết ra như để trả nợ cho những mối tình dở dang, gửi lại những gót hồng đã vội lướt về chốn xa vời …

    "Thương ai về ngõ tối, sương rơi ướt đôi môi…"

    Nhắc đến "Ướt mi" và "Thương một người", người yêu nhạc Trịnh Công Sơn không thể quên một giọng hát u hoài, liêu trai của nữ ca sĩ Thanh Thuý. Cô ca sĩ nhỏ bé, có đời sống tâm hồn đầy suy tư và trắc ẩn đã hát say sưa như rút ruột gan mình cũng bởi những bài ca tuyệt vời ấy Trịnh Công Sơn dành tặng riêng cô.

    Một "Ướt mi" mang nỗi hoài niệm day dứt trong một đêm mưa tháng 7 dai dẳng, lạnh lẽo, cô quạnh và "Thương một người" buồn đến não lòng, da diết đến xót xa… đều được Thanh Thuý hát bằng tất cả trái tim mình. Mối tình trong trắng và mãnh liệt giữa Trịnh Công Sơn và Thanh Thuý đã nuôi dưỡng cho hai tài năng âm nhạc này những cảm xúc tinh tế và sự thăng hoa trong từng ca khúc. Hình ảnh cái ngõ tối trong xóm lao động nghèo nơi Thanh Thuý vẫn đi về mỗi ngày không ngờ lại ám ảnh người nghệ sĩ nhiều đến thế để rồi những ca từ ngọt ngào, da diết cứ thế trào ra. Mỗi lần chia tay nhau, mỗi lần tiễn nàng về là một lần cái ngõ tối tăm sâu hun hút ấy lại làm nhạc sĩ chạnh lòng, một nỗi niềm thương cảm, xót xa khi người con gái ấy đang rời xa vòng tay yên bình của tình yêu trở về với cuộc sống đời thực đầy bon chen, lo lắng.

    Một sự kết hợp tuyệt vời trong âm nhạc và tình yêu đã đưa tên tuổi của Thanh Thuý đến gần hơn với công chúng yêu nhạc và cuộc gặp gỡ định mệnh giữa hai con người tài năng, đa tình ấy đã đem đến những tác phẩm nghệ thuật bất hủ.

    "Màu nắng hay là màu mắt em?"

    Nhắc đến ca sĩ Hà Thanh, thời đó nhiều người biết đến chị như một người bạn trong âm nhạc của Trịnh Công Sơn nhưng chẳng mấy ai biết "tác nhân" để có một "Nắng thuỷ tinh" trong veo, "Nhìn những mùa thu đi" đầy tiếc nuối, "Gọi tên bốn mùa" rất thánh thiện lại là em gái của nữ ca sĩ nổi danh một thời này.

    Hồi đó, trong bốn năm người em gái của Hà Thanh thì P.T là cô gái có vẻ đẹp thanh cao, thánh thiện khiến bao kẻ si tình say mê. Trịnh Công Sơn là một trong những anh chàng si tình ấy nhưng chưa bao giờ dám tỏ tình để biết đâu sẽ được người đẹp gật đầu?!? Chỉ âm thầm mà ám ảnh viết tặng riêng cho nàng những dòng ca từ đẹp xuất phát từ một tình cảm đẹp. Vẻ trắng trong và thánh thiện của người con gái Huế đã ám ảnh tâm hồn người nghệ sĩ nhạy cảm để thăng hoa trong những sáng tác của mình.

    "Diễm của những ngày xưa"

    Một trong những ca khúc đến giờ vẫn được nhiều người thích nhất của Trịnh Công Sơn đó là "Diễm xưa". Và cuộc tình gây nhiều tò mò đối với nhiều người cũng là chuyện yêu đương của nhạc sĩ họ Trịnh với người con gái Huế Bích Diễm. Với riêng người con gái này Trịnh Công Sơn không chỉ dành tặng nàng một ca khúc khiến nhiều người phải ghen tị mà Bích Diễm còn xuất hiện trong những dòng tản văn đầy cảm xúc của tác giả "Diễm xưa".

    Người con gái dáng vẻ mong manh rảo những bước chân "thong thả hoàng cung" đi qua những hàng cây long não lá li ti xanh mướt đã thu hút ánh mắt đa tình của người nghệ sĩ. Đã bao ngày cô sinh viên văn khoa ấy vẫn lặng lẽ bước "qua những hàng long não, qua những mùa mưa nắng khắc nghiệt, để rồi đến một nơi hẹn hò". Thế nhưng, "hò hẹn nhưng không hứa hẹn một điều gì" để rồi người nghệ sĩ mãi ôm một mối tình đơn phương, tuyệt vọng. Và khi, người con gái ấy đã ở "một nơi rất xa", đã có "một đời sống khác" thì những giai điệu tha thiết của "Diễm xưa" đã vang lên da diết: "Chiều nay còn mưa sao em không lại? Nhỡ mai trong cơn đau vùi… Làm sao có nhau? Hằn lên nỗi đau…" Nhưng dẫu có đi đến tận cùng tuyệt vọng "để hồn xanh buốt cho mình xót xa" thì trái tim tràn ngập yêu thương vẫn biết một điều "ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau!"

    "Gọi tên em mãi suốt cơn mê này…"

    "Hạ trắng" lạ từ nhan đề, ca từ và cả sự ra đời của ca khúc rất đặc sắc này nữa. Có một mùa hạ ở Huế, ve râm ran kêu, nắng nóng, oi bức, gió Lào ngột ngạt, mặt đường gần như bốc khói… cũng là một mùa hạ Trịnh Công Sơn mê man bởi một cơn sốt nặng. Ngờ đâu, chính cơn mê sảng ấy đã làm nên một "Hạ trắng" bất hủ!

    Trong cơn mê man, chìm đắm Trịnh Công Sơn bỗng thấy cả căn phòng ngập tràn hương thơm và lạc vào một rừng hoa trắng ngào ngạt. Khi vừa dứt cơn mơ, mở mắt ra nhạc sĩ đã thấy một người con gái nào đó mang cho mình những bông hoa dạ lý thơm ngát và trắng muốt. Và giấc mơ lạ, người con gái đẹp đã mang đến những cảm xúc ban đầu để Trịnh Công Sơn viết lên những dòng ca từ mê sảng mà ám ảnh " Gọi nắng… cho cơn mê chiều nhiều hoa trắng bay… Gọi nắng… cho tóc em cài loài hoa nắng rơi…"

    Và ca khúc ấy được chắp thêm những cảm xúc mới, sâu sắc và triết lý hơn khi Trịnh Công Sơn bắt gặp một tình yêu đẹp và những tình cảm quá thiêng liêng, đáng trân trọng của hai cụ già đã ám ảnh Trịnh Công Sơn, thôi thúc nhạc sĩ viết lên những nốt nhạc tuyệt vời "áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau!"

    "Biển nhớ tên em gọi về"

    Một trong những cuộc hành trình giữa "Một cõi đi về" của Trịnh Công Sơn đó là khoảng thời gian nhạc sĩ vào Quy Nhơn (vì hoàn cảnh thời cuộc lúc đó) đã làm nên một "Biển nhớ" đầy tâm trạng bâng khuâng, da diết. Biển Quy Nhơn lãng mạn cùng với người con gái đẹp mang tên Bích Khê đã gợi cảm xúc để người nhạc sĩ tài hoa có được một tác phẩm âm nhạc hoàn hảo "Biển nhớ". Từng lớp sóng biển dạt dào, lấp lánh giữa ánh đèn đêm và vẻ đẹp mặn mà, xinh xắn của người con gái vùng biển đã khiến trái tim nhạy cảm và tinh tế của Trịnh Công Sơn lo âu dự cảm về những ngày sắp tới liệu rằng: "Ngày mai em đi biển có bâng khuâng gọi thầm?… Triều sương ướt đẫm cơn mê, trời cao níu bước sơn khê?…" Hai chữ "Sơn Khê" trong lời bài hát vẫn được "tương truyền" là một cách ghép tên khéo léo, một lời tỏ tình kín đáo mà Trịnh Công Sơn đã dành cho Bích Khê.

    "Người tình" trong âm nhạc

    Cho tới tận bây giờ, Khánh Ly vẫn được xem là người hát nhạc Trịnh số một trong lòng đa số người yêu thích những ca khúc của Trịnh Công Sơn. Đó là một giọng ca da diết, lạ lùng; tiếng hát như huyền thoại thu hút hồn người; lời ca đầy tâm trạng của Khánh Ly mang nỗi buồn lênh đênh, quay quắt khiến người nghe ngây ngất, rã rời. Chuyện tình yêu giữa Trịnh Công Sơn và Khánh Ly cũng giống như một dấu hỏi không có lời giải đáp, một bí mật khiến bao người tò mò. Chỉ biết rằng sự gặp gỡ giữa họ giống như là định mệnh để rồi âm nhạc của Trịnh Công Sơn từ đó đã tìm được tri kỷ của mình, và "cô gái Đà Lạt" chân ướt chân ráo đến Sài Gòn bỗng trở thành thần tượng của bao người. Bao giọng ca tìm đến nhạc Trịnh với tham vọng tạo nên một sự phá cách nhưng chưa ai vươn tới được sự đồng điệu, tri kỷ, cộng hưởng kỳ diệu thậm chí là "thần thánh" giữa hai con người, hai tâm hồn, hai nghệ sĩ tài năng trong âm nhạc là Trịnh Công Sơn và Khánh Ly.

    Dòng bút tích cuối cùng trước khi "về làm cát bụi" Trịnh Công Sơn có viết rằng: "Có một điều gần như không thay đổi là mùa xuân nào cũng thấy bạn bè vây quanh, chỉ khuôn mặt tình yêu là không như cũ", sau tất cả những đắm say, cuồng nhiệt… chỉ còn lại sự cô đơn của một người "yêu rất nhiều mà không hề yêu riêng ai", ngậm ngùi "ngồi hát một mình". Những mối tình rồi "như cánh vạc bay", "từng người tình" rồi cũng bỏ ra đi "như những dòng sông nhỏ"… nhưng dẫu có đi đến tận cùng tuyệt vọng, người nhạc sĩ tài hoa ấy vẫn mang đến cho cuộc đời bức thông điệp tình yêu:

    "Hãy yêu khi đời mang đến

    Một nhành hoa giữa tâm hồn!"

     

     
    Báo quản trị |  
  • #42948   18/02/2009

    TN2008
    TN2008
    Top 500
    Female
    Sơ sinh

    Vĩnh Long, Việt Nam
    Tham gia:22/10/2008
    Tổng số bài viết (134)
    Số điểm: 385
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 1 lần


    ông chủ quán còn trẻ mà rành về "cuộc tình trong ca khúc Trịnh Công Sơn" khâm phục....
    Tôi rất thích nhạc Trịnh Công Sơn, giờ mới biết lịch sử của các tác phẩm đó đấy.
     
    Báo quản trị |  
  • #42949   19/02/2009

    TranVoThienThu
    TranVoThienThu
    Top 100
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:08/04/2008
    Tổng số bài viết (727)
    Số điểm: 3910
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 86 lần


    Tôi xin đính chính câu cuối trong bài thơ đối đáp của Thị Lộ, theo tôi biết thì không phải Thị Lộ nói : " chồng còn chưa có, có chi con !" mà là :" Chồng còn chưa có, hỏi chi con ?!" Câu đầu cũng hay nhưng không nhiều ý nghĩa bằng câu sau, nếu đặt dấu chấm than sau câu thì đó chỉ là lời than vãn rằng chưa có chồng làm sao có con, nhưng nếu đặt dấu hỏi thì cớ sự lại khác, Thị Lộ đã "mắng yêu" Nguyễn Trãi rằng : ".......hỏi chi con?". Tôi nghĩ câu này đúng hơn bởi cho tới thời hiện nay, mấy cô gái "được" con trai trêu ghẹo "giao duyên" cũng còn hay "mắng yêu" kiểu : " Đồ quỷ sứ nè !", rồi thì :" Cái mặt thấy ghét", có cô "bạo mồm" hơn thì :" Nói nhảm gì với chị vậy Cu ?". Đừng nghĩ tôi tưởng tượng nhé, tôi có mấy chục phòng trọ cho Công nhân thuê, hằng ngày tôi chứng kiến khá nhiều cuộc "giao duyên" giữa nam thanh nữ tú và thấy vậy đó.

     
    Báo quản trị |